Hắn nói lòng của nàng bất chính, nhưng hắn không biết rằng, một nữ nhân yêu một nam nhân sẽ điên cuồng thế nào.
“Ta. . . . . . Ta làm cái gì đều có cân nhắc, ta không hối hận. . . . . .”
Nàng chỉ cúi đầu, thanh âm mang theo chút do dự, thật sự không hối hận sao? Nàng không xác định, thật sự không xác định a!
“Vậy thì tốt, Văn Văn, ta hi vọng nàng sẽ không hối hận. . . . . . Nếu như…, ta vẫn luôn. . . . . .”
Lời còn lại hắn không nói ra, bên ngoài bỗng có một thanh âm hoảng sợ cắt đứt lời của hắn:
“Thiếu gia, thiếu gia. . . . . .”
Là gã sai vặt bên người hắn, Lệ Thương hốt hoảng đứng lên, chỉ nghe được:
“Là lão phu nhân. . . . . . Lão phu nhân té xỉu. . . . . .”
Nương? Thân thể nương vẫn luôn rất tốt, làm sao lại đột nhiên hôn mê chứ?
Trên gương mặt Lệ Thương mang theo lo lắng, hắn hốt hoảng đi ra ngoài, lúc tới cửa đột nhiên dừng bước, ân cần nói:
“Văn Văn, ta đi trước, bảo trọng. . . . . .”
Dường như không đành lòng, nhưng