Lộ Nhi, nàng không nên tự nói mình như vậy. Thật ra thì trong lòng của hắn, nàng vẫn luôn là độc nhất vô nhị, không thể thay thế.
“Hiên Vương, ta chỉ muốn hỏi ngài một câu, ngài nói ngài không muốn đứa bé này, nhưng đứa bé này nếu như là của ngài, ngài sẽ hối hận sao?”
Hối hận? Nếu quả thật đúng là như vậy, hắn có thể hối hận hay không. . . . .
Quan sát bụng Lộ Nhi, Hiên Vương cũng không khẳng định rõ liền đứng lên:
“Hài tử không phải của ta. . . . . .”
Lộ Nhi chán nản nhìn hắn chỉ có thể nói với mình như vậy.
Bọn họ quen biết là ba năm trước đây!
Bọn họ hoan hảo cũng là ba năm trước đây!
Nếu như bọn họ thật sự có hài tử, hiện tại cũng cũng đã biết chạy. . . . . .
“Tốt! Rất tốt! Cực tốt. . . . . .”
Liên tiếp nói mấy chữ tốt, Lộ Nhi lui về phía sau một bước, vẻ mặt cực kỳ chăm chú nhìn Hiên Vương, lạnh lùng nói:
“Theo lời của Vương gia, Lộ Nhi đã hiểu, nhưng Lộ Nhi cũng muốn nói rõ với Vương gia, đứa bé này chính là tính mệnh Lộ