Bà đang đợi tin tức, Hoàng thái hậu hiểu, Hiên Vương hiểu, Hoàng thượng cũng hiểu.
“Mẫu hậu, con muốn tự mình đi một chuyến, bọn họ. . . . . Con không yên lòng. . . . . .”
Đây là chuyện lớn, bọn họ cũng không tiện nói cho người khác biết, Hiên Vương chủ động thỉnh cầu nói.
“Hiên, trong triều không thể thiếu con, ai gia thấy hay là thôi đi. . . . . .”
“Mẫu hậu, người cũng hiểu tầm quan trọng của chuyện này, chúng ta không thể gây ra sai lầm. Hơn nữa, chuyện trong triều con đã sắp xếp xong xuôi, Khánh Vương cùng Lệ Thương có thể giúp hoàng huynh xử lý!”
Dường như Hiên Vương đã quyết định, hơn nữa hắn cũng biết tính nghiêm trọng của chuyện này, bọn họ đi chưa chắc có thể lấy được, mà khi hắn đi. . . . . .
“Chuyện này. . . . . . Hoàng thượng, con cứ nói đi?”
Hoàng thượng nhăn mày, mặc dù hắn cũng biết thân thể mình bây giờ có thể không kiên trì được bao lâu, nhưng nếu như có thể giải độc, nói không chừng. . . . . .
Mặc dù về sau