Cha à, mẹ à, dù sao thì bờ hồ cũng là nơi công cộng, hai người muốn thân thiết thì tìm một chỗ không người được không?
Thiếu nhi không nên nhìn, thiếu nhi không nên nhìn a!
Có điều dám chắc là Bảo Bảo không thuộc về thành phần thiếu nhi đó!
“Ca ca, buổi tối chúng ta sẽ chơi gì vậy. . . . . . . . . . .”
Trẻ con năm tuổi, trong thế giới của bọn nó tràn đầy vui chơi, chỉ có chơi mà thôi.
Nhưng Bảo Bảo không phải đứa trẻ năm tuổi, đối mặt với Bối Bối nhỏ tuổi, có lúc Bảo Bảo cũng cảm thấy không còn gì để nói!
Ngây thơ, đứa trẻ lớn từng này rồi, vẫn nên ngây thơ như vậy sao?
“Cha nương đang bàn bạc, lát nữa sẽ biết. . . . . .”
Bất đắc dĩ giải thích, hắn cũng không biết cha mẹ bàn bạc ra sao, nhưng. . . . . .
Buổi tối ư, ai biết sẽ có cái gì để chơi? Nói không chừng bọn họ sẽ bận rộn làm chuyện riêng ý. Dù sao cha vẫn là người trẻ tuổi, không phải sao?
Dụ dỗ Bối Bối đến chỗ Đại Ngưu thúc thúc báo cáo, tìm lý