“Kết quả làm sao?”
Mẹ nàng có chút sợ, bà đối với lời của Thần Toán Tử là trăm phần trăm tin tưởng.
“Con mơ một giấc mơ kỳ quái, nằm mơ thấy ở một bên hồ, cùng một người đàn ông. . . . . . Có điều tỉnh lại con kiểm tra qua, quần áo của con vẫn nguyên vẹn, trên người cũng không có gì cả, chính là cả người không có tí sức lực nào . . . . .”
Nghĩ đến ngày đó, Lộ Nhi mặt đỏ tới mang tai, nàng là một thiếu nữ, nói đến những thứ kia dĩ nhiên sẽ ngượng ngùng. . . . . .
“Cái gì. . . . . . Con nói, con nói trong mộng cùng đàn ông. . . . . .”
Mẹ nàng quay ngược lại mấy bước, bà cũng không tin Lộ Nhi sẽ làm ra chuyện như vậy, nhưng ——
Nhưng trong mộng, đứa bé lại là ở trong mộng mà có!
Xong rồi, đứa bé kia, coi như là của người nào? Làm sao bây giờ, lần này nên làm cái gì bây giờ?
——————
Lúc đi thì hào hứng, nhưng lúc trở lại, trên mặt mây đen chẳng những không có tản đi ngược lại có khuynh hướng càng ngày càng nhiều.
Người là tìm được, tình huống cũng nói rồi, ông ấy nói đứa bé này phá cũng không được, lưu cũng không xong!
Lưu lại,