Phù Phá Thiên

Mưu sinh khó khăn


trước sau

Lý Phù tự vấn, ngoại trừ một thân bản lĩnh phù đạo ra thì hắn thật không có gì có thể đặt lên bàn cân. Nhục thân yếu ớt, pháp thuật thần thông nửa chút cũng không, bày mưu tính kế càng không thể so với người.

Dù sao từ khi Lý Phù nhập đạo tới nay chỉ chuyên tâm học phù, va chạm tu tiên giới không nhiều. So với những kẻ liếm huyết trên lưỡi đao mà sống ngoài kia làm sao có thể sánh được!

Muốn đoạt đi linh sa từ trong tay người cũng không phải dễ dàng, việc bên trong Vạn Vụ Các nhiều vô số kể, tính chất đa dạng. Nhưng trong đó không phải nguy hiểm trùng trùng thì cũng tiêu tốn thời gian quá lâu, thực chất bắt tay vào làm chưa chắc đã lời lãi được bao nhiêu!

Lý Phù muốn nhận việc cũng phải suy sét với thực lực bản thân. Bây giờ trong tay không có phù lục, mấy chuyện như săn thú, hộ tống nghĩ cũng không cần nghĩ làm gì cho mệt!

“ Hzzz..! Xem ra cũng chỉ làm mấy loại chuyện hao phí thời gian nhưng an toàn đảm bảo!” Lý Phù trong lòng không muốn nhưng vẫn phải làm ra quyết định, như vậy tuy mất thời gian, kiếm được cũng không nhiều nhưng thắng ở an toàn, ổn định. Hắn tính trước mắt cứ ổn định cái đã, sau này tính toán sau cũng không muộn.

Trong lòng đã quyết, Lý Phù ngưng mắt nhìn tấm bia đá khổng lồ trước mắt. Bên trên là từng hàng chữ viết đủ loại kiểu dáng cùng màu sắc, vị trí trên bia đá càng cao biểu thị tiền công càng lớn, độ khó càng kinh người.

Biết thân biết phận, hắn chỉ cúi đầu nhìn những yêu cầu tuyển dụng dưới chân bia, chẳng bao lâu đã có thu hoạch.

Tại một góc không đáng chú ý, có một hàng chữ nhỏ như hạt gạo: “ Cần thuê người tinh luyện linh sa! Tinh luyện ra một cân linh sa trả công một lượng linh sa, số lượng không hạn chế.”

Như đã biết, Sa Hải thông hành tiền tệ chính là linh sa. Trong đó, không ít linh sa đều là do phàm nhân tìm kiếm được trong mênh mông biển cát.

Tuy nhiên phàm nhân tìm tới linh sa chỉ là linh sa thô, chưa thể đưa ra trao đổi ngay được. Đến đây cần có tu tiên giả chuyên môn dùng thủ đoạn đặc thù tinh luyện linh sa thô thành linh sa thành phẩm mới có thể đưa ra thị trường.

Người chuyên tinh luyện linh sa gọi là Tinh Luyện Sư, nghề này thu nhập không cao, thời gian tiêu tốn kinh người nhưng bởi vì rất an toàn, không yêu cầu cao cho nên không thiếu người làm. Mấy loại yêu cầu tuyển tinh luyện sư tại Vạn Vụ Các chưa bao thiếu.

Không nhiều do dự, Lý Phù quyết định tiếp nhận yêu cầu này. Hắn đi vòng ra sau tấm bia đá, tại phía trước một quầy gỗ dài làm thủ tục.



Vạn Vụ Các không hổ là một trong những thế lực bá chủ Sa Hải, trường tồn không biết bao nhiêu năm, làm việc quả nhiên có môn đạo. Lý Phù sau khi biểu thị với nhân viên Vạn Vụ Các nhiệm vụ muốn nhận, làm mấy cái thủ tục mất không bao lâu liền từ trong tay người nhân viên nhận tới một cái túi trữ vật cùng một tờ da thú.

Da thú hình dạng vuông vắn, không rõ là của loài yêu thú nào, bên trên viết mấy hàng chữ đỏ tươi yêu dị. Thứ này gọi là Huyết Khế, dùng để chứng minh người sở hữu đã tiếp nhận nhiệm vụ của Vạn Vụ Các!

Đừng vội khinh thường tấm huyết khế này, đây chính là độc hữu của Vạn Vụ Các, thiên hạ này không ai có thể làm giả. Vạn Vụ Các xưa nay chỉ nhận huyết khế không nhận người, nghĩa là dù ngươi có thể hoàn thành nhiệm vụ mà không đưa ra được huyết khế tương ứng thì cũng chỉ có thể làm không công.

Như bên trên tấm huyết khế Lý Phù vừa nhận đơn giản viết: “ Khế chủ tiếp nhận nhiệm vụ tinh luyện linh sa, tiếp nhận mười cân linh sa thô, một túi trữ vật, một Tinh Luyện Lô, một cấp một huyết khế. Yêu cầu muộn nhất là ngày trăng tròn tháng mười phải đưa lên một cân linh sa thành phẩm, Tinh Luyện Lô, túi trữ vật cùng huyết khế. Nếu bội ước toàn bộ vật đặt cọc liền thuộc sở hữu của Vạn Vụ Các.”

Vạn Vụ Các tất nhiên đã suy tính đến trường hợp người nhận nhiệm vụ cầm bảo vật trốn mất, vật đặt cọc cũng vì vậy mà có. Người nhận nhiệm vụ cần tại Vạn Vụ Các để lại bảo vật giá trị tương ứng với nhiệm vụ đã nhận, nếu không thể hoàn thành nhiệm vụ không chỉ bị Vạn Vụ Các truy nã mà toàn bộ vật đặt cọc đều thuộc về Vạn Vụ Các.

Cứ như thế nếu người tiếp nhận thật thà làm việc thì thôi, nếu nổi lên ý xấu không chỉ đối diện với truy sát gắt gao mà còn mất hết bảo vật. Vạn Vụ Các dù trong trường hợp nào cũng là
bên có lợi, an tâm làm việc.

Còn như không giao ra vật đặt cọc tất nhiên không thể nhận lấy nhiệm vụ thành công!

Lý Phù trên người bây giờ chẳng có bao nhiêu vật có giá trị, hắn đưa ra hết ba tấm Hoả Cầu Phù, một tấm Mộc Thuẫn Phù làm vật đặt cọc cũng chỉ có thể tiếp nhận nhiệm vụ tinh luyện mười cân linh sa thô, đây đã là cực hạn.

Phân ra một đám thần thức chui vào chiếc túi trữ vật Vạn Vụ Các đem tới, bên trong chứa một đống cát trắng lung linh cùng một chiếc đỉnh lớn. Cát trắng chính là linh sa thô do phàm nhân khai thác ra, đỉnh lớn gọi Tinh Luyện Đỉnh, toàn thân xanh rêu cổ xưa, điêu khắc giản lược, chính là thứ dùng để tinh luyện linh sa.

Cẩn thận kiểm tra một phen không thấy có vấn đề gì, Lý Phù liền rời khỏi Vạn Vụ Các. Cứ như vậy hắn chỉ cần tại nửa tháng sau đem lên một cân linh sa thành phẩm liền có thể nhận được một lượng linh sa tiền công.


Một lượng linh sa không tính là nhiều, suy sét tới công sức bỏ ra quả thật không đáng nhưng bây giờ Lý Phù cũng chỉ có thể nhận lấy công việc này.

Hắn hiện tại thuê một căn nhà đá nhỏ ở góc tây thành, tiên thuê một lượng linh sa một tháng. Nơi này thô kệch, sinh hoạt khó chịu, cũng chỉ có hạng khố rách áo ôm như Lý Phù mới thuê mà thôi. Nhưng dù vậy Lý Phù cũng cần chăm chỉ làm việc nếu không chỉ sợ nơi này cũng thuê không nổi, nghĩ lại một thời luyện phù sư linh thạch chảy tới như nước, thật là đáng buồn!

Công việc đầu tiên của Lý Phù tại Sa Hải cứ như thế mà bắt đầu.

Nửa tháng sau.

Cát vàng mênh mông, gió thổi mịt mù. Vô số cát vàng xoáy lại với nhau thành những vòi cát cao tận trời, đem mảnh thiên địa này cày xới một phen.

Từng trận ầm ầm thanh âm như hổ gầm rồng thét, khó chịu vô cùng.

Cách đó trăm m dưới mặt đất, Đại Bắc Thành lại một mảnh tường hoà, không khí ấp áp. Cách nhau dày nặng đất cát, chỗ này cứ như một thế giới khác, một thế giới không có cát cùng gió.

Bên trong căn nhà đá thô kệch, ánh nến âm u, không khí kìm nén. Lý Phù khoanh chân ngồi đó, bóng đen đổ dài trên tường!

Trong tay hắn nắm chặt Tinh Luyện Lô, chuyên tâm chăm chú truyền pháp lực vào đó.

Không biết qua bao lâu, Tinh Luyện Lô rẽ rung một cái. Lý Phù trên mặt vui vẻ, mở ra nắp lô, bên trong là một nhúm linh sa long lanh óng ánh, đã có thể dùng làm tiền tệ để trao đổi.

“ Đã tinh luyện mười cần linh sa thô xong! Nghỉ ngơi chốc lát cũng nên tới Vạn Vụ Các hoàn trả nhiệm vụ!” Lý Phù trên mặt mệt mỏi không dấu được ý cười, đem linh sa cùng Tinh Luyện Lô thu vào chiếc túi trữ vật do Vạn Vụ Các cung cấp.



Nhìn chiếc túi trữ vật thêu ký hiệu điện đá tinh sảo trước mắt, lại nhìn chiếc túi trữ vật cũ nát của mình hắn không thể không than thở: “ Đúng là nếu so sánh có thể đem người ta tức chết! Bây giờ trong túi trữ vật của ta ngoài một cán Huyết Hoa Tán vô dụng ra thì cái gì cũng không có, thật sự đáng thương a!"

Tất nhiên than thở là vậy, nhưng dù có người đem cả núi linh thạch, biển linh sa tới muốn mua chiếc túi trữ vật rách này của hắn thì hắn cũng không bán. Đây chính là di vật của gia gia à!

Nghĩ tới đây Lý Phù bỗng nhiên hơi dừng lại động tác. Hắn nhớ ra bên trong túi trữ vật của mình còn có hai cuốn sách cổ, đây chính là Hoa Chúc trước khi rời đi để lại cho hắn.

“ Thiên Linh Sơn, Hoa gia!” Lý Phù cầm hai cuốn sách cũ nát trên tay, bóng dáng Hoa Chúc chân thực hiện lên trong đầu, rõ ràng mới chia xa mà cứ như đã một đời!

Người đi sách còn, lòng đau thắt.
Ngày đó phân ly không kịp chào.
Chớp mắt cứ ngỡ nhiều xuân hạ.
Nay người ở đâu, còn nhớ ta?






Nếu bạn rảnh, xin mời đọc

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện