“Ngươi nghỉ một chút đi, muốn ăn cái gì thì sai người làm.” Hắn khó có khi nói được mấy lời ôn hòa.Nàng gật đầu.
Đợi hắn rời đi, liền gật đầu đi thay quần áo đi nghỉ ngơi.Khóc mệt sẽ buồn ngủ, nàng bọc chăn ngủ thiếp đi, hình ảnh rời rạc khi rơi xuống nước lợi dụng khoảng trống ăn tâm trí nàng.Nàng mơ thấy hai người rơi xuống nước chết chìm, quan phủ bắt đại cô tử phán quyết, nàng khóc đến khàn tiếng, ruột gan đứt từng khúc.Trên dưới Thẩm gia trách cứ nàng, nhục mạ nàng là sao chổi; Thẩm lão phu nhân nói muốn thu lại tiền đã cho Bao gia mượn, muốn đuổi nàng ra khỏi nhà.Cuối cùng nàng làm hại cha mẹ lưu lạc đầu đường ăn xin.“…… Thực xin lỗi…… Đại cô tử…… Là ta hại ngươi…… Cha…… Mẫu thân…… Thẩm lão phu nhân…… Ta biết sai rồi…… Xin ngươi…… Ô ô……”Nàng mơ hồ mà nói mớ, khuôn mặt sớm bị nước mắt làm ướt đẫm còn cảm thấy rất nóng.Đôi tay lạnh lẽo bao trùm cái trán nàng, khiến nàng dễ chịu hơn một chút.“Mau đi mời đại phu!” Thẩm Kiến Hi sốt ruột thấp giọng phân phó Cửu Anh, tiếp đó sai nha hoàn mang nước lạnh tới.Trước khi đại phu tới đây, hắn lấy khăn tay dính nước lạnh đắp trên trán nóng bừng của nàng.Khuôn mặt trắng như ngọc của nàng hiện lên một vệt đỏ ửng vì bệnh, môi anh đào tái nhợ, tăng thêm vẻ thanh tú bình thường không có.Hai mắt hắn tối đi, đồng tử màu nâu như ngọc bích tinh xảo, thấp thoáng ánh sáng dịu dàng.Chẳng lẽ là do hắn hung dữ với nàng khiến nàng sợ tới mức sốt cao sao?”Từ đại phu giải thích cho hắn: “Phu nhân bị gió lạnh xâm nhập vào gan, tâm sự tích tụ làm nghẽn tâm mạch dẫn tới sốt cao, còn có biểu hiện sợ hãi trúng gió, chỉ cần uống trà an thần sẽ tốt lên.”Sợ hãi……Hắn rũ mắt.Từ đại phu trước kia thường xuyên tới thăm khám cho Thẩm Kiến Hi.
Lần này tới không phải để thăm khám cho tiểu tổ tông hắn thoải mái hơn rất nhiều.“Đợi phu nhân khỏe lại, đầu tiên ăn nhẹ một chút là được, sau đó nên làm những chuyện vui vẻ khơi thông tâm mạch là không sao.”“Đa tạ đại phu.” Hắn tựa như học sinh ghi nhớ mỗi một câu.Sau khi tiễn đai phu đi,hắn phân phó Cửu Anh tới sương phòng mang quần áo và chăn về phòng ngủ.Cửu Anh mừng thầm, lập tức đi làm.Nguyệt Linh lo lắng nhìn tình cảnh cô nương nhà mình, lấy hết can đảm nói: “Tứ thiếu công tử, Thẩm lão phu nhân có thể trách tội hay không?”Trong mắt hắn lóe lên một tia lạnh lẽo: “Người không phải làm bằng sắt, tổ mẫu cũng không phải người lãnh khốc vô tình.”Nguyệt Linh yên tâm hơn một chút.Vừa dứt lời không bao lâu, ngoài cửa đã có một nha hoàn tới bẩm báo: “Tứ thiếu công tử, đại phu nhân cho mời tứ thiếu phu nhân.”Nguyệt Linh lại lo lắng đề phòng hơn lần nữa.Thẩm Kiến Hi đoán nguyên nhân gọi người tới là do chuyện rơi xuống nước.
Giọng điệu hắn không tốt: “Trở về bẩm báo với mẫu thân, Tứ thiếu phu nhân đang sốt cao cần phải nằm trên giường nghỉ ngơi.”Qua một khắc, nha hoàn lại tới truyền lời: “Đại phu nhân dặn dò Tứ thiếu phu nhân nghỉ ngơi cẩn thận, nên ít ra cửa đi lai chuẩn bị tốt chuyện mừng thọ.”Đây biến tướng cấm túc, hắn nhắm mắt cũng nghĩ đến là ý của tổ mẫu.“Cửu Anh, đi hỏi thăm tình hình của đại tỷ.”Cuối cùng, vẻ mặt Cửu Anh sợ hãi trở về bẩm báo: “Công tử, Cẩm Tùng hiên bị thủ vệ trông coi cẩn thận không cho bất cứ ai người nào tới gần Cẩm Tùng Hiên.”Quả nhiên.“Ngươi lại đi hỏi thăm tình hình của Đường gia và Trịnh Phủ.”“Vâng!”Trước khi đêm trước, Thẩm đại phu