Đại hội mỹ thực ngày hôm sau, có thêm một chủ đề bàn tán chấn động trợ hứng cho đại hội, tạo thêm đề tài trà dư tửu lâu cho cả thành:Ngày hôm qua đích tử nhà Trịnh vận sử và đích thứ nữ Đường gia cùng nhau ngã xuống nước!Không biết do người nào truyền ra, Đường Nhị bị bọt nước làm ảnh hưởng đến khả năng sinh sản, mà Trình đại công tử nhất quyết không thừa nhận lén gặp mặt Đường Nhị trước khi rơi xuống nước.Kết quả, một người không muốn cưới,một người không muốn gả, không biết nên khóc hay nên cười.Mà Đường Nhị một mực chắc chắn Thẩm gia đại cô nương đẩy bọn họ xuống nước, Thẩm gia lại không nói gì, thoáng chốc đã khiến mọi người xôn xao.Nhóm danh môn thục nữ đi dạo đại hội đồ ăn hôm nay đặc biết hoa hòe lộng lẫy.
Trên phố sớm đã có lời đồn đại công tử Thẩm gia muốn cưới bình thê, có lẽ đây là lý do tại sao nhóm nữ nhân này lại trang điểm tỷ mỹ như vậy.Ngoài trừ có hỉ sự và bàn tán linh tinh, còn có một chuyện khiến người nghe thích thú- hôm nay tất cả món ăn ở Túy Nguyệt Lâu đều giảm giá, bao gồm cả món ăn chiêu bài “gà ăn mày”.Mọi người sôi nổi chạy tới Minh Xuân Lâu xem náo nhiệt, nhìn xem bọn họ có treo biển giảm giá đáp lại hay không.“Thẩm tứ công tử, Túy Nguyệt Lâu giảm giá nhất định vì muốn cạnh tranh với “tại thủy nhất phương” với chúng ta.”Bên trong nhã gian lầu hai Minh Xuân Lâu, phu thê Bao thị đang lo lắng,Thẩm Kiến Hi ngồi đối diện lại thản nhiên thưởng thức “tại thủy nhất phương”.Hắn không nữ buông đũa xuống: “Bọn họ giảm giá đồng nghĩa với việc đang lo lắng.
Chúng ta không cần hoảng hốt, cứ im lặng theo dõi là được.”“Chúng ta không giảm giá theo sao?” Hoắc Minh Châu chần chờ.Mắt phượng hắn mang theo ý cười nhìn chằm chằm phu thê Bao Thị, cười nói bình tĩnh: “Không cần.
Chỉ là ngày hôm nay Minh Xuân Lâu sẽ có hơi khó khăn, chịu đựng qua khó khăn này nhất định sẽ gió trong trăng sáng.”Hoắc Minh Châu bán tín bán nghi.Dựa theo những lời hắn nói, nếu Minh Xuân Lâu không giảm giá theo, tất cả khách hàng nhất định sẽ chạy tới Túy Nguyệt Lâu.
Nhưng hắn dựa vào cái gì có thể tỏ vẻ tự tin im lặng theo dõi mọi chuyện?Bà thẳng thắn nói ra: “Thẩm tứ công tử, Minh Xuân Lâu không thể thử chuyện mạo hiểm như vậy.”Thẩm Kiến Hi cười ,một nụ cười tươi sáng hiếm có: “Không sao, chỉ cần chịu đựng hôm nay, Minh Xuân Lâu nhất định có thể Đông Sơn tái khởi.”Phu thê Bao thị nhìn nhau.“Được, chúng ta tin phán đoán của Thẩm tứ công tử.”Bao Thế Hồng chắc chắn như đinh chém sắt.Ông cảm thấy Thẩm tứ công tử sẽ không hại bọn họ.
Chỉ cần nhìn vào cử chỉ giơ tay nhấc chân của hắn trông không có chút nào giống như một thương nhân mới ra đời.Hoắc Minh Châu không phản bác ý của phu quân, nói sang chuyện khác: “Ngày hôm qua tiểu nhị nhà chúng ta nói, hôm nay Oánh Oánh sẽ tới Minh Xuân Lâu.
Con bé sẽ đến sao?”Thẩm Kiến Hi đang bóc tôm dừng một lát, chỉ là mặt không đổi sắc: “Nàng đang ở trong phủ.”“Con bé không xảy ra chuyện gì chứ?”“Không có chuyện gì, ta sẽ chăm sóc cho nàng.”Nghe vậy, Hoắc Minh Châu đột nhiên nghi ngờ.Rời khỏi nhã gian, bà mới oán trách phu quân: “Tại sao chàng phải tin tưởng hắn như vậy? Vô gian bất thương.”“Ta cảm thấy hắn không tệ.
Lại nói, nàng nói muốn làm đại hội mỹ thực, không phải hắn đồng ý giúp chúng ta không phải saoBà không nhịn được: “Hừ, chàng đúng là đã bán con gái đi còn giúp hắn đếm tiền.”Bao Thế Hồng: “?”Phu thê hai người một trước một sau đi