Đúng lúc này, cửa nhà Trần gia mở ra từ bên trong, Liễu thị bước ra với Trần Bác Văn và Trần Diệu Diệu.
Vừa nhìn thấy Trần Bác Văn với Trần Diệu Diệu, Chiêu Doanh liền chia sẻ viên kẹo mừng trên tay với bọn họ.Hôm nay Liễu thị cũng không quản thúc bọn hài tử quá nhiều, bà ấy cười nói: "Bác Văn, Diệu Diệu, chơi với Lăng tỷ tỷ và Chiêu tỷ tỷ một lát đi, ta đi đưa tiền mừng cho Trương gia."Trần Bác Văn và Trần Diệu Diệu ngoan ngoãn gật đầu, hai người một trái một phải ngồi cạnh Chiêu Doanh.
Liễu thị mỉm cười với Chiêu Doanh và Đoạn Lăng tỏ vẻ cảm tạ, sau đó quay người đi vào sân của Trương gia.Liễu thị vừa rời đi, Trần Bác Văn liền trở nên hoạt bát hơn một ít, hắn kéo tay áo Chiêu Doanh, nói: "Chiêu tỷ tỷ, có tin không, nương ta sẽ ra ngoài rất nhanh."Chiêu Doanh lập tức buồn cười, nàng nghiêng đầu, không cho Trần Bác Văn thấy mình nhếch khóe miệng lên.
Trần Diệu Diệu tuổi còn nhỏ rất tự hào về nhị ca của mình, dõng dạc nói: "Tin!"Chiêu Doanh không thể nhịn được nữa, bật cười một tiếng "phụt".Kết quả tất nhiên như Trần Bác Văn đã nói, còn chưa tới thời gian một tách trà nhỏ, Liễu thị đã rời khỏi sân của Trương gia, bất ngờ là Vương thị cũng đi ra theo.“Ây da, bà tự mang tiền mừng đến, ta thật sự rất vui!” Vương thị mỉm cười, khóe mắt nhăn lại.Giọng điệu Liễu thị bình đạm nói: "Lời nói này của bà đa lễ rồi, chúng ta sống ở cạnh nhau, trong nhà bà có chuyện vui, ta tất nhiên muốn tới chúc mừng."“Đúng, đúng, bà là người hay nói lễ nghi quy củ nhất.” Vương thị khen Liễu thị một câu, trong giọng nói ẩn chứa đắc ý: “Hôn lễ của nhà ta lần này được tuân thủ cẩn thận theo quy củ, bà xem ta làm thế nào."Liễu thị bình luận công chính: "Rất tốt.""Tốt thì tốt rồi, không tồi thì ta yên tâm được rồi, dù sao *tức phụ nhi ta cũng xuất thân là người đọc sách, chúng ta là người nhà quê, sợ thất lễ." Vương thị thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, tuy rằng nàng ta dùng những lời này để chèn ép Liễu thị, nhưng lời khẳng định của Liễu thị vẫn khiến nàng ta yên tâm đi không ít.*tức phụ nhi: con dâu“Có nhiều người như vậy, bà đi giải quyết việc bận đi.” Nhìn vẻ mặt đắc ý của Vương thị, trong lòng Liễu thị liền cảm thấy không vui, muốn Vương thị đi khỏi tầm mắt của mình càng sớm càng tốt.Vương thị cảm thấy hài lòng gật đầu: "Vậy thì ta đi chiêu đãi khách đây, bà nhất định phải uống thêm vài chén rượu, ăn các món ăn trong bữa tiệc chút, tay nghề của đầu bếp kia cực kì tốt."Liễu thị cười cười, không nói gì.Vương thị quay người bước vào sân, bóng lưng nàng ta còn chưa biến mất, nụ cười trên mặt Liễu thị đã biến mất đi, bà ấy đứng đó một lúc, rồi mới bước đến bên cạnh Chiêu Doanh.Liễu thị đã điều chỉnh lại biểu cảm trên mặt, trở lại vẻ dịu dàng ôn nhu, bà ấy vẫy tay với Trần Bác Văn và Trần Diệu Diệu: "Ta thấy Liễu thẩm của các ngươi, qua đó đi