Tuyên thị tìm vài người có tay nghề khoé léo, tính tình lại hiền lành, mà dẫn đến cho Tư An.
Tư An quyết định tuyển bốn người này, quy trình rửa quả sơn tra rất dễ, tách hạt bỏ vỏ cũng không khó.
Tư An chỉ xong liền nói.
- Tiền công một ngày của mọi người là mười lăm văn, buổi sáng mọi người lo việc nhà xong cứ đến đây rửa sơn tra với tách vỏ, đừng đến quá muộn, buổi trưa về nhà nghỉ ngơi một canh giờ, buổi chiều ba bốn giờ là có thể trở về.
Mười lăm văn? Như vậy chẳng phải có chút nhiều hay sao?
Phu quân của bọn họ một ngày kiếm nhiều nhất cũng chỉ có sáu văn tiền, còn đi từ sáng sớm buổi chiều mặt trời lặn hẳn mới trở về, hiện tại bọn họ có thời gian buổi sáng lo việc nhà xong mới đi làm, buổi trưa còn được nghỉ một canh giờ trở về nghỉ ngơi buổi chiều cũng được về rất sớm, tiền công như vậy căn bản không ít chút nào.
Mứt sơn tra ngày mai phải đưa lên huyện, hiện tại thời gian có chút cấp bách nên Tư An để mọi người bắt đầu làm từ bây giờ.
Bên phía Tiền thị nghe được tin Tư An thu mua sơn tra, liền chế giễu một lúc lâu.
- Thu mua sơn tra? Dư bạc nên không biết làm gì sao? Sơn tra mùa này chua như vậy chỉ sợ đem cho người khác cũng không nhận, cho heo ăn chúng nó còn không ăn.
Cố Khiêm ngồi bên cạnh Tiền thị, nghe bà nói câu này liền đáp lời:" Ta nghe nói đại tẩu chính là có ý định kiếm sinh ý từ sơn tra, nhưng cựu thể là làm gì ta không biết rõ, đại tẩu có bạc như vậy, chi bằng lúc trước cho chúng ta thêm nhiều một chút.
"
Tiền thị:" Sinh ý từ quả sơn tra? Sơn tra chua như vậy thì làm được thứ gì, ta thấy chính là dư bạc nên muốn quăng ra cửa sổ, đại tẩu? Nó là đại tẩu của ngươi sao? Hiện tại hai nhà đã không còn liên can gì, hai chữ đại tẩu này ngươi không cần gọi.
"
Tiền thị thấy Tư An thu mua sơn tra như vậy trong lòng tất nhiên không vui, cái gì mà sinh ý từ sơn tra.
Nếu dễ như vậy còn đợi đến lượt cô sao?
Nếu dư bạc như vậy chẳng phải lúc kí thư khế đưa cho bà nhiều thêm ba trăm lượng đi, dù sao số bạc đó cũng lo cho đệ đệ của Cố Ngôn chẳng phải sao? Hiện tại thì hay rồi, người nhà không lấy được còn đem cho người ngoài.
Lúc kí thư khế Tiền thị chỉ muốn làm khó Tư An, không nghĩ tới cô vậy mà lại sảng khoái đồng ý, nói giao ba trăm lượng liền giao ba trăm lượng, một cái chớp mắt tiếc nuối cũng không có, nếu biết như vậy Tiền thị nhất định đòi năm trăm lượng, hiện tại hai nhà đã giải trừ quan hệ, cho dù Tiền thị muốn đến nháo đòi thêm bạc cũng không thể.
Tư An bên phía bên kia bận đến chân không chạm đất, buổi trưa cũng chỉ nấu hai bát mì xử lí qua liền đem sơn tra đã nấu xong bỏ vào bình để niêm phong lại.
Hoa cúc cũng đem ra phơi, mười lăm phút liền đem trở vào, Tư An làm xong liền giúp bọn họ tách hạt sơn tra, mới đem lên nấu đợt mới, đợi nguội mới đem bỏ vào bình gốm mà dùng sáp keo nến niêm phong lại, để đảm bảo chất lượng mứt còn giúp khí không vào, đảm bảo mứt được giao đi phẩm chất tốt nhất.
Tư An bận đến