Tiền thị tức đến muốn nổ phổi, không để ý đến Lão Thái mà đưa tay chỉ vào Lão Cố.
- Hay cho Lão Cố ngươi, nếu không có ta, ngươi có được như bây giờ hay sao? Sẽ có nhà, còn có ruộng đất?
Lão Thái nghe vậy liền chen ngang.
- Chuyện nhà của ngươi, khi nào xong cứ đến thôn Hạ tìm ta, nhanh xử lí một chút, đừng để qua ngày tốt để rước thê tử.
Lão Thái nói xong liền quay người rời đi, bỏ lại sau lưng những tiếng mắng chửi của Tiền thị.
Lão Cố thấy Lão Thái rời đi cũng không kiên dè, dù sao trong nhà cũng chỉ có ba người, ông không sợ mất mặt nói.
- Ngươi trước giờ xem ta là phu quân? Ta trước giờ nhẫn nhịn ngươi chính là vì ngươi là thê tử của ta, nhưng ngươi không ít lần làm ta mất mặt, thanh danh Tiểu Khiêm cũng bị ngươi làm cho hỏng rồi, không có thư giới thiệu của viện trưởng thì phải có thư giới thiệu của quan huyện, nhưng hiện tại quan huyện ngươi đã đắc tội, viện trưởng sẽ vì Tiểu Khiêm mà đắc tội với quan huyện mà viết thư tiến cử sao?
Tiền thị không biết nghĩ đến thứ gì, nhịn cơn đau mà đi đến bên cạnh Lão Cố, nói:" Ngươi nạp thêm thiếp, ta liền ở đây đập đầu cho ngươi xem, cho dù ta không xem ngươi là phu quân, ngươi cũng không thể nạp thêm thê thiếp, còn chuyện của Tiểu Khiêm đều do con hồ ly tinh kia.
"
Lão Cố người nhạt:" Cho dù đập có vỡ đầu, ta cũng sẽ không thay đổi quyết định.
"
Ông nói xong liền quay người đi ra ngoài.
Cố Khiêm là nhi tử ông cảm thấy tự hào nhất, ra ngoài người khác nhắc đến đứa nhi tử này, ông đều muốn hất mặt lên trời để khoe khoang, nhưng hiện tại thì hay rồi, đều bị Tiền thị phá hỏng thanh danh, tiền đồ cũng không còn sáng lạn.
Tiền thị sống trong nhung lụa đã quen, lúc gả sang cho Lão Cố, thời gian đầu còn oán trách tại sao phụ thân bà lại gả cho một người nghèo như vậy, đến gạo ăn cũng không có, cháo cũng phải húp nước loãng, lúc đó bởi vì phụ thân Tiền thị xót nữ nhi, một phần cảm thấy tội lỗi, nên cho hai người một số bạc, sửa lại nhà còn mua thêm ruộng đất.
Bà vẫn luôn canh cánh chuyện này trong lòng, nếu lúc đó, Lão Cố không đồng ý, phụ thân sẽ gả bà sang cho một nông hộ khác, tuy không giàu nhưng cũng sẽ không thiếu thốn.
Cố Khiêm trong phòng tất nhiên nghe những lời lúc này của hai người, nhưng chuyện của người lớn, y không muốn gây rắc rối cho bản thân, cho dù phụ thân y có lấy thêm thiếp, Cố Khiêm cảm thấy không có vấn đề gì, dù sao nam nhân năm thê bảy thiếp Cố Khiêm ở trên huyện thấy không ít.
Cho dù có lấy thiếp thất, Cố Khiêm căn bản không bị thiệt thòi gì, còn chuyện thư đề cử, nếu viện trưởng đổi ý thì Cố Khiêm sẽ chạy đến van xin, viện trưởng xem trọng y như vậy, y không tin ông sẽ không giúp.
Qua hai ngày, Tiền thị đều không ra khỏi phòng, nhưng trong phòng vẫn vọng ra tiếng mắng chửi, Lão Cố hôm nay sáng sớm còn đem một cặp gà đến thôn Hạ tìm gặp Lão Thái.
Lão Thái thấy Lão Cố thì vui vẻ tiếp đón.
Ông thả một cặp gà trong sân, Lão Thái không muốn nhận nhưng từ chối chính là không nể mặt nên chỉ nói vài câu liền mời người vào nhà.
Lão Thái đợi ông ngồi xuống ghế, rót cho ông một tách trà mới nói:" Chuyện nhà ngươi đã giải quyết xong rồi? Nếu chính không ở được với thiếp, sau khi lấy nhau ngươi cùng Thuỵ An ra ở nhà riêng là được, Tiền thị cho dù muốn ngăn cũng không thể ngăn.
"
Lão Cố có chút áy náy, nói:" Chuyện thiếp ở cùng chính hay không ở cùng, sau này ta sẽ để Thuỵ An quyết, Tiền thị tính tình hãn, lại không nói lý chuyện hôm kia ta thay mặt y tạ lỗi với ngươi.
"
Lão Thái khoác tay, nhắc tới Tiền thị