Buổi tối ở tửu lầu rất loạn, tiểu nhị theo lời Tư An hai canh giờ chạy đến Hinh Phủ gọi người đến đón Hinh tiểu thư còn nói y ngủ say, còn ngủ cùng với một nam nhân, mà nam nhân này đến tiểu nhị cũng không biết chui từ đâu ra.
Hinh Lão Gia nghe như vậy cả người liền tức đến run rẩy.
Mấy đời Hinh Gia chỉ sinh ra nam nhân hiện tại có một nữ nhi lại làm ra chuyện mất mặt này? Thanh danh Hinh Gia cũng sẽ theo đó mà bị kéo xuống, người dân chắc chắn sẽ nói ông không biết dạy nữ nhi, thanh danh Hinh Nhi đều hỏng, muốn gả đi chỉ sợ không nam nhân nào muốn lấy.
Hinh Lão Gia ngồi trên xe ngựa lòng như lửa đốt, đến hít thở cũng có chút không thông.
Xe ngựa ngừng lại ở tửu lầu ông không đợi gia nhân vén màn đã bước xuống, nhanh nhẹn đi theo tiểu nhị đến gian phòng của Hinh Nhi.
Hinh Nhi nằm trên giường với một nam nhân, người này xem qua cũng tạm được nhưng bộ dáng đen nhẻm, nhìn qua liền biết ở tầng giai cấp tầm trung, Hinh Lão Gia nhìn thấy một màn này, cố kiềm nén để gia nhân kêu người dậy, trở về Hinh Gia trước, ông sẽ xử lí sau.
Người nam nhân kia cũng bị lôi đến Hinh Gia.
Chuyện này không phải chuyện tự hào gì cho cam, nên ông kêu gia nhân đóng cổng lui xuống hết.
Nam nhân với Hinh Nhi đều quỳ trước mặt Hinh Lão Gia, Hinh Nhi khóc rất thảm còn nói bản thân không biết vì sao lại làm như vậy.
Hinh Lão Gia nghe vậy càng tức giận hơn, vỗ mạnh xuống bàn.
- Con mau ngậm miệng cho ta, bị oan? Ngủ cùng nam nhân là oan? Bộ dáng lúc đó giống bị oan lắm sao.
Ông quay sang nhìn nam nhân bên cạnh:" Ngươi là ai sao lại ngủ cùng nữ nhi của ta?"
Trước mặt ông, nam nhân tất nhiên không dám nói dối mà thành thật nói.
- Ta họ Tề là một đồ tể ở thôn Án, hôm nay ta đem thịt đến cho tửu lầu, lúc đi ngang qua đột nhiên bị tiểu thư kéo lại, ta biết nam nữ thọ thọ bất thân, ta có đẩy người ra nhưng tiểu thư lại uy hiếp, nếu ta đẩy nàng ra, nàng nhất định hô lớn là ta làm chuyện không đúng đắn với nàng.
Bên ngoài trời đã tối, trong phòng ông chỉ đốt một cái đèn dầu, còn có hai cái đèn lồng mới đủ thắp sáng một căn phòng, Hinh lão gia nhìn bộ dáng của nam nhân phía trước thì xoa mi tâm.
Nếu là đồ tể trong nhà cũng xem như đủ ăn không quá thiếu thốn, bộ dáng nếu xét kĩ cũng xem như tạm được, chuyện đã đến nước này, không còn cách nào khác.
Hinh Nhi nghe vậy liền quay sang phản bác:" Ngươi nói dối, ta mới không có lôi kéo ngươi là ngươi tự chạy đến chỗ của ta.
"
Hinh Nhi không biết nhớ ra thứ gì mà nhìn Hinh Lão Gia:" Là Tư An, chắc chắn là Tư An hại con, phụ thân, người mau cho người đến Cố Thái Phủ đem người về đây chắc chắn sẽ tỏ.
"
Hinh Lão Gia tức đến hừ một tiếng:" Tư An? Người đó là phu nhân Cố Phủ, ngươi muốn đến bắt người là bắt? Máy bơm nước chính là do y nghĩ ra, đừng nói là ta những đại thần khác cũng phải kính nể y mấy phần, có oan hay không ta đã cho gia nhân đến tửu lầu điều tra, chuyện chắc chắn sẽ sớm sáng tỏ.
"
Ông dừng một lúc mới nói tiếp trong lời nói có phần sầu não:" Tiểu Nhi dù sao cũng là nữ nhân, cho dù bị oan hay không thanh danh cũng đã hỏng.
"
Nam nhân họ Tề nghe câu này, giọng có phần run rẩy nói:" Nếu, nếu Hinh tiểu thư không chê ta bần hèn, ta nhất định đem hồi môn sang để hỏi cưới nàng, cuộc sống tuy không sa hoa như ở Hinh Phủ, nhưng ta sẽ không để nàng thiệt thòi.
"
Hinh Nhi:" Ta chê, ta không muốn gả cho một đồ tề, cả