Lôi điện nện ở trên thân Sư Vô Mệnh, Sư Vô Mệnh a a a kêu thảm, rơi xuống cùng phi thuyền.
Người tu luyện cảnh giới Nguyên Hoàng đứng trên lưng Kim Sí Lôi ưng nhìn cũng không thèm nhìn hắn một cái.
Công kích của Kim Sí Lôi ưng cấp chín cũng không phải người bình thường có thể tiếp nhận, mặc dù yêu thú cấp chín cũng tương đương với thực lực người tu luyện cảnh giới Nguyên Tông, nhưng yêu thú nhục thân mạnh mẽ, công kích sắc bén, người tu luyện cùng cấp gặp phải nó, ai thua ai thắng còn chưa chắc.
Bị lôi điện của Kim Sí Lôi ưng đánh trúng, đã xem như nửa tàn, không cần để ý đến.
Nhưng mà lúc này, Sư Vô Mệnh bị lôi điện đánh trúng lại trở mình đứng dậy giữa không trung, nổi giận hướng về phía Bùi Tê Vũ gầm lên một tiếng: "Đau lắm đó, ngươi có biết không hả?"
Lúc này, ngay cả người tu luyện cảnh giới Nguyên Hoàng vốn không coi trọng đám người này cũng nhịn không được nhìn về phía hắn.
Chỉ thấy Sư Vô Mệnh nhảy lên đứng trên phi thuyền, mặc dù tóc bị điện giật hơi xoăn, nhưng gương mặt kia vẫn trắng nõn, không thấy dấu vết bị thương gì, vả lại bộ dáng nhảy nhót tưng bừng, cực kì có tinh thần, hoàn toàn không giống người vừa bị lôi điện của Kim Sí Lôi ưng cấp chín đánh trúng.
Bùi Tê Vũ dường như không ngoài ý muốn, khóe môi nở nụ cười, nói ra: "Ngươi cũng chỉ có chút tác dụng ấy, nhớ kỹ bảo vệ phi thuyền cho tốt."
Sư Vô Mệnh đang định kháng nghị, Kim Sí Lôi ưng lại há miệng, đánh liên tiếp mấy đạo lôi điện về hướng phi thuyền.
Hắn vô thức muốn tránh đi, nhưng nghĩ tới dưới thân chính là phi thuyền, chỉ có thể căng da đầu đỡ lấy, tóc đều bị điện giật cuộn tròn, nhưng vẫn có thể trung khí mười phần chửi rủa: "Ta xiên tổ tông ngươi, mẹ nó, chờ lão tử trở lại Thất Hồn tông, lão tử sẽ gϊếŧ chết các ngươi hai con súc sinh này!"
Đây là mắng Kim Sí Lôi ưng lẫn người tu luyện cảnh giới Nguyên Hoàng.
Hắn lấy mắng chửi làm niềm vui, nhưng người tu luyện cảnh giới Nguyên Hoàng này lại giận.
Người tu luyện cảnh giới Nguyên Hoàng xùy cười một tiếng: "Hóa ra là đệ tử Thất Hồn tông! Đợi bản tọa gϊếŧ ngươi, hủy thi diệt tích, Thất Hồn tông làm sao có thể biết là bản tọa động thủ?"
Dứt lời, hắn vỗ Kim Sí Lôi ưng dưới thân, hạ mệnh lệnh cho nó gϊếŧ không cần hỏi, người cũng từ trên thân Kim Sí Lôi ưng vọt lên.
Mắt thấy người tu luyện cảnh giới Nguyên Hoàng kia lại muốn ra tay về phía phi thuyền, Bùi Tê Vũ không nói hai lời, tiến lên ngăn hắn lại.
Người tu luyện cảnh giới Nguyên Hoàng liếc hắn một cái, khinh miệt nói: "Một kẻ cảnh giới Nguyên Tông trung kỳ cũng dám giương oai ở trước mặt bản tọa?"
Bùi Tê Vũ không nói lời nào, đột nhiên tế ra Chưởng Thiên kính.
Người tu luyện cảnh giới Nguyên Hoàng kia chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng một chút, chờ đến khi hắn tỉnh táo, trong mắt lộ ra sát khí lạnh như băng, quyết định gϊếŧ chết tất cả những người này.
** *
Bên trong phi thuyền, mấy người Văn Kiều cũng nhìn thấy tình huống bên ngoài, đặc biệt là một màn Bùi Tê Vũ cầm Sư Vô Mệnh đi cản lôi điện của Kim Sí Lôi ưng, nhìn thấy Sư Vô Mệnh còn có thể nhảy nhót tưng bừng chửi rủa, Túc Mạch Lan trừng to mắt.
"Hắn, hắn làm sao có thể.."
Nàng quay đầu nhìn về phía Ninh Ngộ Châu cùng Văn Kiều, lại phát hiện phản ứng của hai người vô cùng bình tĩnh, giống như Bùi Tê Vũ, đối với thể phách cường hãn như quái vật của Sư Vô Mệnh cũng chẳng suy nghĩ gì nữa.
Văn Kiều nói: "Lúc gặp được hắn ở núi xương, hắn bị khô lâu truy sát một đường, trên thân thế mà không có chút tổn thương nào, sau đó tại vực sâu ác linh, ngay cả bị quỷ tướng cào một cái đều có thể vô sự, có thể thấy được nhục thể của hắn cường hãn."
Mặc dù coi như vô dụng một chút, nhưng chỉ riêng bộ thân thể cường hãn có thể bỏ qua tổn thương kia, chính là bảo hộ lợi hại nhất của Sư Vô Mệnh.
Túc Mạch Lan bừng tỉnh đại ngộ, đồng thời cũng âm thầm tỉnh lại, có phải là sức quan sát của mình quá yếu, thế mà không có chú ý tới.
Lúc này, chiến đấu bên ngoài đã phát sinh biến hóa.
Kim Sí Lôi ưng sải cánh, lao về hướng phi thuyền, Sư Vô Mệnh vô cùng chật vật trốn đi, bị cánh lông vũ lợi hại như kim loại của Kim Sí Lôi ưng quạt đến mấy lần, mặc dù mỗi lần đều kêu thảm thiết, nhưng lại không bị thương tích gì.
So sánh với nhau, Bùi Tê Vũ bên kia nguy hiểm vạn phần.
Bùi Tê Vũ vì ngăn lại công kích của người tu luyện cảnh giới Nguyên Hoàng hậu kỳ, thậm chí không tiếc bại lộ thân phận ma tu.
Chưởng Thiên kính bị hắn tế ra, bởi vì cần dùng Chưởng Thiên kính toàn lực kiềm chế người tu luyện cảnh giới Nguyên Hoàng hậu kỳ kia, Chưởng Thiên kính không có cách nào tiếp tục che giấu khí tức thuộc về ma tu trên người hắn, cứ như vậy bại lộ.
Người tu luyện cảnh giới Nguyên Hoàng kia vô ý bị Chưởng Thiên kính công kích, đang lúc tức giận, cảm giác được ma khí trên thân Bùi Tê Vũ, không khỏi cười ha ha, châm chọc nói: "Đệ tử Thất Hồn tông thế mà cấu kết ma tu, việc này nếu là truyền đi, chỉ sợ Thất Hồn tông sẽ biến thành trò cười trên toàn bộ đại lục."
Sư Vô Mệnh một phát bắt được cánh Kim Sí Lôi ưng, nửa treo ở trên người nó, nghe vậy mắng to: "Cho dù là ma tu cũng tốt hơn đồ vô sỉ cản đường cướp bóc nhà ngươi! Đường đường là Chân Quân cảnh giới Nguyên Hoàng, thế mà lại làm ra chuyện vô sỉ bực này, cướp đồ của tiểu bối, ngươi không mất mặt, lão nương ngươi đều mất mặt thay ngươi! Một thân tu vi này của ngươi kỳ thật cũng là cướp được đúng không, chẳng trách dáng dấp ngươi hèn mọn như vậy, không có chút phong độ nào của Chân Quân cảnh giới Nguyên Hoàng.."
Một trận chửi rủa trung khí mười phần, người tu luyện cảnh giới Nguyên Hoàng kia tức giận đến khuôn mặt vặn vẹo.
Người tu luyện cảnh giới Nguyên Hoàng này là một nam tu, dáng dấp cũng không xấu, coi như anh tuấn, nhưng bị người nhục nhã như thế, là người đều tức giận.
Dưới cơn giận dữ, thậm chí không để ý Bùi Tê Vũ kiềm chế hắn, cách không vỗ một chưởng về hướng Sư Vô Mệnh.
Sư Vô Mệnh đang ôm chặt Kim Sí Lôi ưng, bị một chưởng kia vỗ trúng kêu thảm một tiếng, liều mạng kéo lấy Kim Sí Lôi ưng cùng một chỗ bị đánh bay, đập xuống rừng rậm phía dưới.
Bên kia Bùi Tê Vũ cũng nhân cơ hội này, huy động Chưởng Thiên kính, công về hướng người tu luyện cảnh giới Nguyên Hoàng kia.
Chưởng Thiên kính hóa thành một mặt gương lớn, lấy kính làm thuẫn, đập mạnh vào người tu luyện cảnh giới Nguyên Hoàng khiến hắn từ giữa không trung rơi xuống, một tiếng ầm vang, phía dưới rừng rậm bị nện ra một cái hố, hai cái hố một lớn một nhỏ nằm song song.
Bùi Tê Vũ cũng bị phản phệ, phun ra một ngụm máu.
Ba người một ưng có thể nói là tổn thương lẫn nhau.
Bên trong phi thuyền, thân ảnh Túc Mạch Lan vút qua, đi tới bên cạnh Bùi Tê Vũ, tiếp được Bùi Tê Vũ sắp rơi xuống rừng rậm phía dưới, lo lắng hỏi: "Ngươi không sao chứ?"
Hai mắt Bùi Tê Vũ hiển hiện ma tính hắc ám, lúc nhìn thấy nàng, ma tính trong mắt thối lui một chút, trên mặt lộ vẻ tức giận, nổi cáu: "Không phải bảo các ngươi mau trốn đi sao? Đi mau!"
Túc Mạch Lan cả giận: "Đi cái gì? Muốn chết thì cùng chết, lão nương không đi!" Huống chi cuối cùng là ai chết cũng chưa chắc đâu!
Bùi Tê Vũ bị sự cường thế hiếm có của nàng làm cho sợ đến ngây người.
Lúc này, một bóng người từ phía dưới bay lên, là người tu luyện cảnh giới Nguyên Hoàng bị Chưởng Thiên kính đánh cho bị thương kia.
Chỉ thấy hắn tóc tai bù xù, y phục trên người rách rưới, khóe miệng lưu lại vết máu, phá lệ chật vật.
Cặp mắt của hắn đầy tràn sát ý nhìn về phía Bùi Tê Vũ, chẳng qua khi ánh mắt rơi xuống mặt Chưởng Thiên kính kia, sát cơ biến thành tham lam.
Ma khí có thể để cho người tu luyện cảnh giới Nguyên Tông thúc đẩy kích thương cảnh giới Nguyên Hoàng hậu kỳ, có thể thấy được sự lợi hại của nó, cho dù nó là một mặt Ma khí, vẫn khiến cho người ta không thể khống chế lòng tham lam.
Khi một số pháp khí lợi hại tới trình độ nhất định, thậm chí sẽ khiến cho người ta xem nhẹ thuộc tính bản thân nó, chỉ toàn tâm toàn ý muốn có được nó.
Người tu luyện cảnh giới Nguyên Hoàng phun ra một búng máu, nhếch miệng cười lên: "Thứ tốt như thế, chắc là từ Khô Cốt Thập Tam phủ mang ra nhỉ? Cho các ngươi những kẻ yếu này quá là đáng tiếc! Hôm nay bản tọa sẽ thu nó!"
Nghe được những lời vô sỉ đến cực điểm này, Túc Mạch Lan cùng Bùi Tê Vũ đều sầm mặt lại.
Người tu luyện cảnh giới Nguyên Hoàng kia đột nhiên lao tới, đưa tay muốn cướp đoạt Chưởng Thiên kính.
Túc Mạch Lan tế ra linh kiếm cấp vương, bạo linh xuất kích, ngăn cản đối phương muốn cướp đoạt Chưởng Thiên kính.
Người kia không ngại bị ngăn trở, chờ nhìn thấy linh kiếm cấp vương trong tay Túc Mạch Lan, vẻ tham lam trong mắt càng sâu, cười lên ha hả: "Chẳng trách có người trong trấn Hoàn Cốt đưa tin cho sườn núi Quỷ Khóc, để bản tọa chặn đường các ngươi, vốn tưởng rằng chỉ là mang theo chút đồ tốt, lại không ngờ ngay cả linh kiếm cấp vương đều bị các ngươi đạt được.."
Linh khí cấp vương thuộc về linh khí cấp cao, mặc dù không thể so với cấp thánh, nhưng đối với người tu luyện cảnh giới Nguyên Hoàng mà nói, muốn có được linh khí cấp vương cũng không dễ, bây giờ khó lắm mới gặp được, tự nhiên mừng rỡ như điên.
Bùi Tê Vũ lại tức giận vô cùng, lại có người dám đoạt vũ khí của Mít Uớt nhà hắn.
Hắn không quan tâm tới thân thể, khu động Chưởng Thiên kính, công kích lần nữa.
Người kia đã sớm phòng bị, thoải mái mà tránh thoát Chưởng Thiên kính, một chưởng đập tới hướng hắn, đem hắn đánh bay ở trong rừng rậm phía dưới, toàn tâm toàn ý đối đầu Túc Mạch