CHƯƠNG 84: LIÊN MỘC LAN
Editor: Luna Huang
Kinh thành nhiệt náo lợi hại như vậy, truyền đến trong quân trướng của Ninh Sơ Nhất cũng không phải chuyện cười.
Liên Thập Cửu lại càng không tâm tư quản chuyện như vậy, chỉ một mặt bận tìm lão bà.
Trong nơi đóng quân, vốn là lập có thật nhiều lều trại. Đầu óc Liên gia không ngu ngốc, lại thường xuyên theo không kịp phu nhân của mình.
Đây đương nhiên không phải ánh mắt có vấn đề, mà là Phong đại cốc chủ thường thường xuất hiện chuyên phục trách ngột ngạt rất nhiều năm.
Liên đại nhân không mặn không nhạt nhìn hắn.
“Rảnh rỗi không có chuyện gì làm sao?”
Làm phó tướng, Phong Sầm có phải quá rảnh rỗi hay không?
Phong đại cốc chủ đánh cái ngáp dài.
“Lão tử chính là không được rảnh rỗi, cũng phải bớt thì giờ nhìn ngươi.”
Chỉ cần là Nhị Nhị nhà bọn họ không thích, trong mắt hắn đều là cái đinh trong mắt. Nói cách khác, chính là Ninh Sơ Nhị rất ưa thích, nhưng hiện tại ngại phiền, hắn cũng vui vẻ được không cho Liên Thập Cửu dễ chịu.
Đối thoại như vậy, cơ hồ cách vài ngày đều phải trình diễn một lần, Liên đại nhân cũng lười nói lời vô nghĩa, trực tiếp đưa mấy người Chiêu Tài thu dọn Phong Sầm.
Nếu đặt ở trước kia, hắn đích thị là muốn ném người đi xa một chút.
Chỉ là hiện tại trên địa bàn của Phong đại cốc chủ, thủ hạ trong cốc cũng không phải ngồi không.
Cứ như vậy hai đám người, cả ngày đều phải ở ngoài lều trại đánh nhau một trận.
Ninh Sơ Nhất bắt chéo hai chân ở bên cạnh nhìn, một bên nhai đậu phộng, một bên phân tích kịch bản võ công của bên nào tốt hơn.
Bên cạnh đông quan lột đậu phộng cho hắn.
“Đại nhân. . . Bọn họ suốt ngày gây sức ép, người không quản lý?”
Hắn kỳ quái liếc hắn một lát, chỉ đầu của hắn nói.
“Đừng đùa, thứ này chờ muội phu cùng muội muội hoà thuận rồi liền không thể xem được nữa đâu.”
Hắn mới không có ngốc đến buông tha bực phúc lợi này đâu.
Chỉ là.
“Ngươi tên là gì? Có thể đừng suốt ngày lấy cái vở đứng ở bên cạnh ta hay không a?”
Đông quan lập tức mặt khóc tang.
“Hạ quan là Tần Hoan a, tuy nói mùa đông đã qua, nhưng hạ quan đi vắng, nguyên nên để hạ quan tiếp tục chấp bút.”
Đại nhân nhà bọn họ từ khi tạo phản, trí nhớ trở nên kém như thế.
Không.
Phải nói là từ khi bị huyện chúa kia oan uổng nhốt vào lao lại càng thêm không tốt.
Lúc trước thích nhất mùi hoa quế cũng không huân, tính khí cũng càng phát ra. . .trương dương rồi?
Hắn nghĩ đến lần đó hầu hạ hắn tắm rửa, hắn mỉm cười để hắn sờ sờ bằng phẳng trước ngực, nhất thời lại dâng lên một dòng ác hàn.
Hắn là hài tử trong sạch a, thật sự chịu đựng không được loại kích thích này.
Trong lòng vẫn là cảm động và nhớ nhung chăm sóc của hắn lúc ở Khâm Thiên Giám, vừa nghe nói Liên gia phải đưa lương thảo, u mê liền mang theo lão nương cùng đến đây.
Nói thật, hắn cũng không còn nghĩ đến đại nhân không nên thân dám tạo phản. Nhưng chân chính phản rồi, hắn trái lại không biết là cái gì.
Cho đến khi chứng kiến hắn thân mặc áo giáp, một thân quân phục, thật giống như có khí chất oai hùng hơn vài phần, tuy nói so với trước kia không tiết tháo ở Khâm Thiên Giám, ăn nói lung tung vô lại tốt hơn rất nhiều, thế nhưng hắn lại vẫn là hoài niệm đại nhân khi đó.
Quan hệ của hai người lúc trước cũng không tính thân thiết, vả lại Ninh đại nhân luôn luôn ghét bỏ hắn.
Nhưng một khi tách ra, đầu óc hắn luôn nhảy ra bộ dạng quở trách của hắn.
Đông quan thẳng tính, trong lòng lại có vài phần văn nhân khăng khăng quật cường. Hắn cảm thấy được đại nhân nhà mình là một quan tốt, cho dù quan tốt tạo phản hắn cũng bằng lòng đi theo.
Vọng Thư Uyển.com
Ninh đại công tử nghiêng đầu nhìn hắn một cái, trong lòng nghĩ.
Bên trong quân doanh nắm bút cái gì, hắn tự cho mình là sư gia sao?
Người ngốc lâu ở Khâm Thiên Giám, quả nhiên đầu óc đều có chút lỗ hỏng.
Chỉ là nhìn dạng khờ ngốc của đông quan, không khỏi lại kéo khóe miệng, ngoắc nói.
“Ngươi lại đây, ta cho ngươi biết một chuyện mới.”
“#%^&%*(^%#(^%$ ”
Đông quan: “! ! ! ! ! ! !”
*
Đều nói giáo dục phải bắt đầu từ nhỏ, Liên đại nhân từ trước đến nay đều là dạy nhi tử vô lại như thế nào, tính kế như thế nào.
Hiện giờ Liên tiểu thú cũng năm tuổi rồi, trừ người nương mình ra phải học được trình độ phải keo kiệt thế nào, học nhiều nhất đúng là tính kế.
Đứng ở bên người Liên Thập Cửu, mưa dầm thấm đất, lời nói và việc làm đều mẫu mực, tính khí trang nghiêm cùng thông minh lanh lợi của cha hắn vừa sờ liền biết giống nhau.
Liên Thập Cửu không được chào đón, đây là lẽ thường. Liên tiểu thú lại rất được sủng ái. Chẳng những buổi tối có thể ngủ cùng Ninh Sơ Nhị, còn cùng mẫu thân có một cái bí mật trọng yếu đến cha của hắn cũng không biết.
Một ngày này, Liên Thập Cửu mặt đen lên kéo nhi tử vào bên trong nhà, không có ý tốt hỏi hắn.
“Gần đây ngủ có ngon giấc không? Vong ân bội nghĩa cũng không phải diễn xuất này?”
Công đạo cầu tình khóc rống lúc trước, hắn tất cả đều là bày cho có lệ.
Thủ đoạn lừa bịp so với bên ngoài khóc tang càng có giá hơn nhiều.
Cái gì gọi là lương tâm nghề nghiệp?
Liên gia cảm thấy được rất cần phải chỉnh lại tam quan của Liên tiểu thú.
Liên tiểu thú chớp một đôi mắt, chậm rãi kéo thành hình trăng non, nụ cười ngốc khờ đáng yêu.
“Phụ thân, cái gì gọi là vong ân bội nghĩa a, nhi tử ít đọc sách, tiên sinh còn chưa dạy đến đây đâu.”
Ngươi tinh đến độ có thể đi dạy tiên sinh rồi có biết không! ! !
Liên đại nhân không nói gì, bất động thanh sắc ném tấm ngân phiếu cho hắn.
“Nói đi, nương ngươi buổi tối rốt cuộc ngủ ở trướng nào?”
Làm sao tìm mấy ngày còn không tìm được.
Liên tiểu thú cúi đầu nhìn nhìn số lượng, không nói chuyện, cúi đầu chơi đầu ngón tay của mình.
Cái giá tiền này, ở bên ngoài khóc hai buổi tối là kiếm được rồi, hiện tại giá trị thương hiệu của hắn rất đắt tiền, xa hoa.
Liên đại nhân đen mặt, xoay tay lại ném thêm hai tờ, nghe thấy Liên tiểu thú nãi thanh nãi khí nói.
“Mẫu thân không ở trướng a.”
Không ở trướng?
Chẳng lẽ là ở trong thôn làng gần đó?
“Vậy vị trí cụ thể