Lê Hiên vung tay đóng cửa, ném Tuyết Yên lên giường: “Hản tới lúc nào? Lúc ta đi vào hai người đang làm gì!” Giọng hán lạnh lùng cộc căn, dường như đã nhẫn nại tới cực điểm.
Tuyết Yên ngồi dậy từ trên giường: “Chẳng làm gì cả, hắn gần như vào cùng lúc với chàng, huynh đệ hai người rất giống nhau đấy, thích vào phòng của người khác lúc nửa đêm!” Giọng Tuyết Yên lạnh lùng nói.
“Người khác? Nàng là phi tử của ta, hắn là cái thá gì?! Nàng đừng với ta nàng và hắn dây dưa mập mời” Tuyết Yên tức eười, đột nhiên nói: “Chỉ cho phép chàng có nhiều nữ nhân như vậy à?” Ánh mắt Lê Hiên lạnh lẽo, đưa tay bóp cổ nàng: “Nói đúng rồi, trãm là Hoàng thượng, mà nàng, chỉ có thể có một mình trấn, nếu không, trãm sẽ giết nàng, giết tất cả những ai liên quan đến nàng, giết hắn! Trãm luôn thích giết người, nàng không phải không biết.” Tuyết Yên ngạt thở, cuối cùng Lê Hiên cũng buông lỏng tay, tay lại nâng mặt nàng lên, khống chế nàng, hôn sâu lên môi nàng, cạy mở môi lưỡi nàng, hôn triền miên.
Tuyết Yên vung tay đẩy hản, lại không sao đẩy được.
Bọn họ đã xa nhau khá lâu.
Hắn rất nhớ nàng, chưa từng nhớ như bây giờ.
Tây Bác hầu lãnh binh làm phản, chiêu cáo thiên hạ Lê Hiên giết Thái tử, chụp tội giết huynh giết cha, giết hại trung lương lên đầu hắn, còn đón Lục hoàng tử Lê Bạch tới, lấy danh nghĩa bình định lập lại trật tự để tạo phản.
Hắn giao nhiệm vụ tiêu diệt Tây Bắc hầu cho.
Nhiếp Lăng Hàn và Bạch Thiếu Đình, còn có Duệ Vương.
Hản không để Tây Bác hầu vào mát, Tây Bác hầu đã có ý làm phản từ lâu, người của hán vẫn luôn giám sát động tĩnh của ông ta. Hắn cũng không giải thích cái gọi là giết huynh giết cha với bất kỳ ai.
Thắng làm vua thua làm giặc, chỉ cần thắng, sai cũng thành đúng, không cần giải thích; nếu như thua, giải thích cũng vô dụng.
Tiêu diệt Tây Bắc hầu, hắn cần chiến nhanh diệt gọn, không kéo dài được, bởi vì sợ Lê Kiệt phản công, còn có Bắc Di nhân cơ hội xâm phạm.
Nhiếp Lăng Hàn dựng lên quân lệnh trạng*, tiêu diệt phản quân trong vòng mười ngày. Hán tin tưởng Nhiếp Lăng Hàn, Nhiếp Lăng Hàn luôn trầm ổn đáng tin, có mưu lược.
*Giấy bảo đảm thực hiện quân lệnh Lần này, hắn phái tướng cường binh mạnh của mình. Hắn nhất định phải lấy một số kẻ ra làm gương, giết một kẻ răn trăm người.
Nhưng dưới áp lực và bận rộn như thế, hắn vẫn không quên được Tuyết Yên, không quên được khuôn mặt đầy nước mắt của nàng, không quên được đôi mắt tuyệt vọng của nàng.
Phụ thân của nàng vậy mà chết trong ngực nàng, còn do bị người của hản giết.
Nàng từng cầu xin hán, cầu xin hán tha cho phụ thân nàng một mạng, hân đã đồng ý. Song hắn cũng không thể làm được. Hắn nợ nàng.
Hắn cứ cảm thấy nàng ở núi Mặc sẽ không hồi cung, hắn thật sự sợ nàng sẽ không trở lại nữa.
Hai ngày nay Nhiếp Lăng Hàn liên tục báo tin thắng, trong lòng Lê Hiên rất vui.
Quan Duyệt đã bị giam lại, hắn không nói với nàng †a chuyện Quan Thế Xương tạo phản, chỉ sợ Quan ‘Thế Xương đã bỏ nữ nhi này rồi.
Khi nàng ta biết tin tức này, còn đang suy nghĩ làm sao để tăng thu giảm chỉ trong cung. Lê Hiên cho nàng ta chưởng quản công việc lục cung lần nữa khiến nàng ta rất cảm động. Bây giờ Nhan Hương không có cơ hội làm Hoàng hậu, Tuyết Yên luôn giữ phi vị, ngay cả quý phi cũng không phải.
Nàng ta tin rằng vị trí Hoàng hậu vẫn sẽ là của nàng ta.
Nhưng chưa được mấy ngày, nàng ta đột nhiên bị giam lỏng, không ai nói cho nàng ta biết là vì sao.
Mãi đến khi nàng ta dùng trâm phượng sủa mình đổi lấy tin tức của thị vệ mới biết, thì ra phụ thân †ạo phản.
Quan Duyệt lập tức hiểu ra, cuộc đời của mình đã chấm dứt.
Khi nàng ta gả cho Lê Hiên, hắn cho nàng ta vị trí chính phi, cho nàng ta sự sủng ái và phồn hoa vô tận.
Thế nhưng quá ngắn ngủi. Rốt cuộc hắn cũng không phải vật trong ao. Hắn làm Hoàng đế, nàng †a cũng được làm Hoàng hậu, nhưng Hoàng hậu chỉ là một tước vị mà thôi, không hề có ân ái.
Trong khoảng thời gian sau đó, nàng ta chỉ dựa vào hồi ức sống qua ngày. Thời gian như kéo dài miên man.
Bây giờ trong hậu cung của Lê Hiên, Ý quý phi và Đức quý phi bị giam giữ, Ngọc phi đã chết, Yên phi trở về núi Mặc, hậu cung lớn như vậy, chỉ có Tuệ quý phi và Tĩnh phi.
‘Thậm chí ngay cả tâm trạng về hậu cung Lê Hiên cũng không có. Có