Trần Văn liếc nhìn nàng một cái, gật đâu.
Tiểu Tỉnh nhanh chóng được đưa vào đại điện.
Nhưng trên người nàng ta không có bất cứ tay nải nào: "Tiểu Tỉnh, đồ đạc chúng ta mang theo đâu rồi?" Tử Vi hỏi.
"Bị bọn họ lấy đi rồi, sau đó lại trả lại cho muội, nhưng Mặc Lệnh không thấy nữa, muội sợ bọn họ lại cướp đồ đi nữa nên để tất cả trong túi áo rồi."
Tiểu Tỉnh lấy từ trong túi ra một cái hồ lộ, còn có một đồng đồ khác.
Tử Vi cầm quả lồ hộ, buộc vào thắt lưng nàng, đặt chiếc còi ngọc vào trong túi rồi lấy ra một bình Vạn Kim Tản.
Ngoại công nhìn nhìn nàng: "Đại cứu cứu của con biết con là ai, cũng biết Mặc Lệnh ở chỗ con. Nó viện cớ ta bị bệnh gọi con về chính là để lấy đi Mặc Lệnh
Tử Vi nói: "Làm sao cữu cữu biết con sẽđem theo Mặc Lệnh? Bình thường con đều không mang theo."
Ngoại công lắc lắc đầu. "Thật khó nói, tóm lại ta không ngờ lại bị chính con trai của mình cắn lại."
Mặc dù ngoại công không bị bệnh, nhưng vì chuyện của hai người con trai mà phải chịu đả kích rất lớn, dường như ốm yếu đi rất nhiều, chớp mắt già đi nhiều tuổi, ông nằm ở đó, ánh mắt trống rỗng, không chút xao động.
Tử Vi rất đau lòng: "Ngoại công, lòng tham của con người không có đáy, người đừng tự trách mình nữa. Nếu tiểu cữu cữu thật sự có năng lực gánh vác Thanh Y Đường thì phải có khả năng giải quyết những vấn đề này, người cũng không thể ở bên bảo vệ tiểu cữu cữu cả đời được."
Ngoại công nói: "Con à, con đừng lo lắng cho ta. Ta lo... Mặc dù trong khoảng thời gian gần đây đại cữu cữu của con giấu ta rất nhiều chuyện, nhưng ta vẫn biết, triều đình nhất định đã xảy ra chuyện lớn. Bọn chúng làm việc rất bímật, hôm nay ta mới biết có người giúp Trần Văn, nếu không đại cữu cữu của con sao dám to gan lớn mật như này. "
"Người giúp đại cữu cữu là ai?" Tử Vi hỏi.
"Nó rất thận trọng, không hề nói với ta. Nhưng có quan hệ mật thiết với Thanh Y Đường, lại có gan làm những việc này, con cho rằng còn có thể là ai được nữa? Chỉ là ta không hiểu lắm."
Tử Vi đang nằm trên đùi ngoại công, trong lòng đau đớn.
Nàng chợt nhớ đến những người thợ xây dựng trong cung Vong Ưu Cung. Tử Vi cả người run rẩy, bọn họ vốn không phải
là thợ bình thường!
Tử Vi lập tức ngồi dậy: "Ngoại công, con phải ra ngoài, con phải hồi cung, Hoàng thượng đang gặp nguy hiểm!"
Những người thợ đó, bây giờ nghĩ lại có quá nhiều điều bất thường, tay chân nhanh nhẹn, dáng vẻ trầm lặng, bọn
chúng chính là sát thủ!Lưng Tử Vi túa ra mồ hôi lạnh.
Ngoại công nhìn cô nói: "Bây giờ không được, đợi đến đêm đi. Con còn quen thuộc núi Mặc này hơn cả ta, ta nhớ phía sau núi có một lối đi thông ra bên ngoài, nhưng một số chỗ đã bị đại cứu cứu con phải người canh gác rồi, con chỉ có thể đi những chỗ mà cữu cữu con không biết."
Tử Vi cảm thấy bây giờ trong cung nhất định đã xảy ra chuyện rồi. Sắc sảo như Lê Hiên, lẽ nào không phát giác bất cứ điều gì sao?
Nàng không muốn tiếp tục đợi như thế này, nàng phải tìm cách quay về cung.
"Ngoại công, Dương Thạc và Tiểu cữu cứu bọn họ bị giam ở đâu?
Ngoại công nói: "Có lẽ tất cả đều bị nhốt bên trong thủy lao. Nhưng con muốn rời khỏi núi Mặc càng không an toàn."
Tử Vi nói: "Con biết, nhưng con phải đi cứu chàng ấy. Đại cữu cữu chỉ muốn chức vị Đường chủ Thanh Y Đường, đạicữu cữu sẽ không làm người bị thương, con muốn tìm cách đưa Dương Thạc và tiểu cữu cữu ra ngoài."
Ngoại công nói: "Con cũng đưa Trần Hách Nhiên đi nữa đi, nó ở lại đây nói không chừng đến mạng cũng không còn. Đại cữu cữu con vẫn luôn muốn giết nó."
"Được." Tử Vi đồng ý, nàng với tay gọi lính canh ở cửa: "Ngoại công ta rất khó chịu, thuốc này không được, mau đi bốc thuốc theo đơn thuốc này!" Tử Vi gọi lính canh cửa đi vào.
Người lính canh đó đưa tay ra cầm lấy đơn thuốc, không nói câu nào, ngoại công đánh hắn ngất xỉu, vài tên lính canh phía sau nghe thấy tiếng động, vừa quay đầu đã bị Tiểu Thuyên Tử giữ chặt cổ đánh ngất đi.
Tử Vi và Tiểu Tỉnh nhanh chóng thay quần áo của lính canh, trói chân trói tay của hai tên lính canh đó lại, bịt miệng chúng, vứt vào trong phòng. Tiểu Thuyên Tử cũng đổi thành quần áo của gia đình."Ngoại công, chúng ta cùng đi đi." Tử Vi nói.
Trần Hữu Thủy lắc đầu: "Ngoại công già rồi, chân tay không còn linh hoạt nữa sẽ liên lụy đến con. Cữu cữu con sẽ không làm gì ta đâu, hơn nữa ta ở đây cũng có thể giữ nó lại. Con đi theo con đường mà ta đã bảo, xem xem có thể cứu bọn họ được không. Mau đi đi. " 11
Tử Vi biết đường đến thủy lao.
Tử Vi đem theo Tiểu Tỉnh và Tiểu Thuyên Tử, ở trước thủy lao, nàng đổ ra chút dầu đốt cháy nhà ăn phía trước.
Ngay lập tức ngọn lửa bùng lên.
Lính canh hoảng loạn bắt đầu dập lửa.
Đại cữu cữu luôn coi nàng như một đứa trẻ, hắn sẽ không bao nghĩ đây là