Nghênh đón ánh mắt ân cần lo lắng của Thẩm Lệ, trái tim Chu Thanh chợt đập nhanh hơn, trong đầu xuất hiện những lời hôm đó nàng nói với Thành Vũ.
Nàng nói, nàng thích phụ nữ, Thẩm Lệ thích nam nhân.
Ách..
Khóe mặt giật một cái, chột dạ tránh ánh mắt của Thẩm Lệ, Chu Thanh không trả lời hắn, chỉ trở tay nắm chặt lấy tay mẹ Thành Vũ, nhẹ nhành vuốt v e.
"Đại nương, ngài yên tâm, chờ Thành Vũ thành thân, ta nhất định sẽ đến chúc mừng."
Nói rồi, Chu Thanh cúi đầu nhìn bàn tay mẹ Thành Vũ, vẫn không ngừng động tác vuốt v e.
"Tay đại nương mặc dù có chút thô ráp, nhưng sờ vào lại cảm thấy thoải mái a, trước đây ta vậy mà không cảm thấy đôi mắt đại nương đẹp như vậy, ta rất thích phụ nữ có đôi mắt xinh đẹp, da tay sờ lại tốt như thế."
Lời này vừa nói ra, liền dọa cho mẹ Thành Vũ sợ tái cả mặt.
Bà ta vội vã rút tay về, hoảng sợ lùi về sau một bước.
Thanh nha đầu là một cô nương tốt như vậy, không ngờ, ngay cả bà ta mà Thanh nha đầu cũng không buông tha sao!
Môi khẽ run rẩy, mẹ Thành Vũ thở mạnh một hơi, nói: "Cái kia, Thanh nha đầu, ngươi chắc là rất bận rộn, chúng ta liền trở về, chờ Vũ Tử thành thân, ngươi không có thời gian trở về cũng không cần miễn cưỡng đâu."
Nói xong, tựa như thấy quỷ quay đầu lôi kéo Thành Vũ rời đi.
Thành Vũ vốn định ở lại nói với Chu Thanh đôi câu, bây giờ cũng không có lòng dạ nào nữa.
Hai mẹ con vội vàng lên xe la, điên cuồng quất roi rời đi.
Tốc độ kia, khiến cho Thẩm Lệ cũng phải trợn mắt há mồm mà nhìn.
Có điều, cũng chỉ là trợn mắt há mồm trong chốc lát, liền quay đầu hỏi Chu Thanh: "Cô nương ngã bệnh sao?"
Nói rồi, hắn còn đưa mắt dò xét trên dưới Chu Thanh một lượt.
Chu Thanh cười ha ha, chuyển chủ đề: "Nhìn xem Thành Vũ mang đến thì gì tốt."
Hai cái bao tải đầy chặt được đặt dựa vào cửa chính, Chu Thanh tiến lên mở miệng bao tải ra.
Bên trong một bao đều là giò heo, xương sườn, cốt lết đông lạnh, trong bao còn lại là khoai lang cùng gia vị ướp, củ cải và đậu giác phơi khô.
Đều là những đồ ăn Tết của nhà nông.
Có thể đưa tới những vật này, có thể thấy được mẹ Thành Vũ là thật tâm cảm tạ nàng.
Cũng không uổng nàng vừa rồi cố gắng làm diễn viên, triệt để phá hỏng ý đồ của Thành Vũ đối với nàng.
Chuyện lúc trước, mặc dù Thành gia huyên náo ác liệt, nhưng lúc Chu Viễn cho người phóng hỏa, Thành gia cũng kiệt lực dập lửa.
Thành Vũ lại là bạn chơi với nguyên chủ từ nhỏ đến lớn, đối với nguyên chủ quả thực cảm tình không cạn.
Nàng thay thế nguyên chủ, lại thay thế không nổi tình cảm của người ta.
Nhưng nàng hy vọng, Thành Vũ có thể có một chốn trở về tốt đẹp, cũng coi như là cho nguyên chủ một cái công đạo.
"Buổi tối chúng ta ăn sườn kho." Nói rồi, Chu Thanh nhấc chân đi về phía cửa chính.
Chuyện khuân vác đồ này, đương nhiên là phải để một nam nhân khỏe mạnh như Thẩm Lệ làm rồi.
Hai tay Thẩm Lệ, một trái một phải nhấc bao tải lên, đi theo phía sau Chu Thanh hỏi: "Cô nương cảm thấy mắt của ta có đẹp không?"
Chu Thanh..
Chân đang bước cũng khẽ đảo một cái, khóe miệng giật giật, quay đầu nhìn Thẩm Lệ: "Hả?"
Thẩm Lệ hơi cúi đầu, chăm chú nhìn Chu Thanh hỏi lại: "Mắt của ta, có đẹp không?"
Chu Thanh..
Huynh có bệnh sao?
Mí mắt giật giật, chậm rãi nhìn về đôi mắt Thẩm Lệ.
Một đôi mắt phân minh đen trắng rõ ràng, không tính là quá to, nhưng cũng không nhỏ, sáng ngời có thần, mang theo một loại tình cảm..
cực kì nóng bỏng?
Trái tim Chu Thanh lập tức lỡ một nhịp, nhanh chóng tránh ánh mắt đi.
Thẩm Lệ nhìn Chu Thanh, nở nụ cười, tiếp đó dời bao tải ở tay trái sang tay phải, giơ bàn trái đến trước mặt Chu Thanh.
"Tay của ta có đẹp không?"
Chu Thanh..
Huynh có bệnh thật rồi!
Vừa rồi nhìn ánh mắt Thẩm Lệ vành tai Chu Thanh đã có chút nóng lên, nàng trợn trắng mắt liếc Thẩm Lệ một cái, lập tức quay đầu tiến vào viện.
Đáy mắt Thẩm Lệ mang theo ý cười, đi theo phía sau Chu Thanh.
Thanh nhi của ta vừa đỏ mặt? Ôi chao~
Trước giờ cơm tối, gã sai vặt của Triệu Đại Thành tới truyền lời, hôm nay Chu Hoài Sơn muốn ở lại chùa Bạch Vân, sẽ không trở về.
Triệu thị không kho sườn, mà lấy một cái giò heo nhà Thành Vũ nhà đưa tới, rút xương ra, dùng xương hầm canh, làm một nồi nước cốt xương hầm.
Lại cắt thịt dê thành từng miếng mỏng, rồi cắt rửa mấy loại rau quả thường gặp vào mùa đông.
Pha nước chấm xong xuôi, lại làm thêm một bát dầu xào ớt cay, toàn gia vây quanh nồi lẩu bắt đầu náo nhiệt ăn uống.
Thịt dê mềm tươi nhúng trong nước cốt xương hầm, lại chấm vào nước tương cay, một ngụm vào miệng, lập tức mùi thơm sảng khoái k1ch thích vị