Lâm Phong sắp tức đến hộc máu rồi.Hắn có phải là đã bị Mộ Cầm Tâm lợi dụng rồi không? ?Nhớ lại khoảng thời gian sau khi phá sản, Lâm Phong vẫn là có điều không hiểu.Hắn hai mắt đỏ au, nghiến răng nghiến lợi: "Mộ Cầm Tâm, cô đã sớm muốn rời khỏi tôi rồi đúng không? Đứa nhỏ sinh ra, cô sẽ không rời đi được, cho nên cô lợi dụng Tô Bảo để thủ tiêu đứa con trong bụng cô đúng không?"Mộ Cầm Tâm lúc này vẫn không chịu thừa nhận, vừa lắc đầu vừa lau nước mắt, dáng vẻ như người bị hại oan ức lắm."Không, thật sự không phải, không phải như vậy..."Lâm Phong mặc dù trong lòng rất khó chịu, nhưng sau khi nghĩ lại, đây không phải là lúc để đôi co với cô ta.Vậy nên hắn giả vờ như hắn cũng bị cô ta lừa đến không biết gì: "Cô, cái người phụ nữ độc địa này...!cô đã lừa tôi lâu như vậy, cô khiến tôi hiểu lầm về Tô Bảo hết lần này đến lần khác...""Tô Bảo! Tất cả là lỗi của ba! Là ba bị kẻ xấu che mắt! Ba đã bị người mà ba tin tưởng nhất lừa dối...!!"Tô Nhất Trần ngoắc ngoắc ngón tay.Bác Nhiếp lại lấy ra một vài tài liệu và chiếu chúng lên màn hình.Đầu tiên là giấy chứng tử của Tô Cẩm Ngọc và giấy chứng nhận kết hôn của Lâm Phong.Tô Cẩm Ngọc qua đời vào tháng 3 mà Lâm Phong đã kết hôn với Mộ Cầm Tâm vào cuối tháng 3.Thứ hai là tình cảnh sống còn của Tô Bảo ở bệnh viện, trong đó ghi rõ [ngừng hô hấp đột ngột, sốc tinh thần, gãy xương sườn thứ ba, thứ tư, thứ sáu và thứ bảy của xương sườn trái, gãy xương cánh tay, gãy cánh tay phải, chân trái bẻ cong ra ngoài, trên mô tê cóng không hồi phục, đứt ngón út bàn chân trái...]Sau đó còn có một bức ảnh, là bị người hàng xóm nào đó lén lút chụp, Tô Bảo mặc một bộ đồ ngủ quỳ trên tuyết, bị tuyết chôn vùi chỉ để lộ ra một chút tấm lưng gầy nhỏ...Lâm Phong trong lòng chợt phát lạnh!Tất cả mọi người không khỏi kinh ngạc che miệng.Chỉ trong vài dòng tường trình của vụ án, tất cả đều cho thấy Tô Bảo đã bị đánh đập dã man như thế nào vào thời điểm đó!Mọi người không khỏi tức giận nhìn Lâm Phong, đứa nhỏ bị thương nặng, hấp hối đưa vào bệnh viện cấp cứu, vậy mà hắn còn dám nói: "Ba ngoài ý muốn đánh mạnh một chút"? !Khi bà Tô nhìn thấy bản báo cáo y tế này, đã suýt ngất lịm vì đau lòng!"Cái này mà được coi ngoài ý muốn hả, nói khó nghe một chút, chính là một đòn trí mạng đấy!""Trời đổ nhiều tuyết như vậy, lại để cho đứa nhỏ quỳ trong tuyết...!Lạnh băng, tím tái...!A, vừa rồi ta còn tưởng rằng hắn đáng thương a, a!""Đây có còn là người sao, là dã thú mới đúng? ! Hắn còn dám mạnh miệng nói mình là ba con bé? !"Tô Nhất Trần cười lạnh: "Tiếp tục."Chú Nhiếp đưa ra một ‘lệnh bắt giữ’ khác có đóng dấu chính thức, giải thích:"Tập đoàn Lâm thị một năm trước đã phát hiện ra một lượng lớn các vụ buôn lậu, hậu quả là ba người đã thiệt mạng.
Trong năm nay, dư luận chưa từng từ bỏ cuộc điều tra, hiện tại họ đã xác định được và thu được chứng cứ, kẻ tình nghi số một, Lâm Phong, chính thức bị truy nã."Nói cách khác, Lâm thị hoàn toàn không phải bị phá sản bởi sự trả thù của nhà họ Tô, mà là tự làm bậy.Lâm Phong cũng ngồi sụp xuống đất, biết rằng mọi thứ đã không còn cứu vãn được nữa.Đã hết! Hết thật rồi!Mọi người đều sững sờ trước sự thật.Vợ vừa mất, người chồng vội cưới vợ mới.Vợ mới liên tục bạo hành con gái nhỏ nhưng anh ta lại mặc kệ, vợ mới vu oan cho con gái, anh ta lại đánh con đến gần như chỉ cong một hơi thở thoi thóp.Thậm chí, họ còn cố tình tung tin đồn thất thiệt, đổ hết lỗi cho Tô Bảo.Trên đời này sao lại có người cha độc ác như vậy chứ! ?Những người đã có con không khỏi ôm con mình mà chửi: "Loại người này không xứng sống trên đời! Đồ rác rưởi!""Gọi cảnh sát bắt hắn đi!"Khi Lâm Phong nghe thấy tiếng chuông báo động, hắn lập tức hoảng sợ, hắn lo lắng đến mức muốn xông lên bắt lấy Tô Bảo!Nếu họ dám gọi cảnh sát và bắt hắn, hắn sẽ giết Tô Bảo! Phải để Tô Bảo chết cùng anh ta, để họ phải hối hận khi làm vậy!Ai biết rằng trước khi Lâm Phong lao đến trước mặt Tô Bảo, Tô Nhất Trần đã nhấc chân, đạp hắn ra xa một cách tàn nhẫn!Một số vệ sĩ mặc đồ đen lập tức tiến lên, túm lấy cổ áo của Lâm Phong và Mộ Cầm Tâm, kéo họ ra ngoài như kéo những con vật.Mộ Cầm Tâm không còn cách nào khác ngoài việc giả vờ bị oan ức rồi khóc lóc.Còn Lâm Phong thì sao? Hắn tiếp tục hét lên:"Dù sao Tô Bảo cũng là do tôi nuôi lớn! Không có tôi, nó có thể xuất hiện ở thế giới này sao?""Cho dù hơn ba năm qua tôi đối xử tệ bạc với nó, cũng không thể phủ nhận sự thật, nó mang dòng máu của tôi, là do tôi sinh ra!""Nhà họ Tô các người là đồ vô ơn!"Tô Nhất Trần cười khẩy: "Tô Bảo thực sự không phải là con của anh."Lâm Phong sửng sốt: "Anh...!anh có ý gì..."Tô Nhất Trần cao cao tại thượng, lạnh lùng nhìn Lâm Phong: "Kết quả kiểm tra DNA cho thấy anh không phải là cha ruột của Tô Bảo."Đầu óc Lâm Phong đột nhiên nổ tung, phản ứng đầu tiên của hắn là, con đường còn lại duy nhất của hắn cũng bị chặn rồi.Hắn...!thật sự không phải cha ruột của Tô Bảo! ?Không thể nào! Hoàn toàn không thể nào!Lâm Phong đã quên rằng hắn đã ước biết bao nhiêu lần rằng sẽ không có đứa con như Tô Bảo.Nhưng bây giờ hắn lại ước mình có thể ngay lập tức xác nhận mối quan hệ cha con giữa hắn và Tô Bảo——Suy cho cùng thì chỉ cần không động đến lợi ích của hắn, thì hắn có thể không cần có đứa con này cũng được, nhưng một khi liên quan đến lợi ích của chính hắn, thì hắn