Cậu bé được đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật.Sắc mặt hắn đen sầm, hai má cũng lõm xuống, nhìn một chút cũng không giống đứa nhỏ sáu bảy tuổi.Ôn Như Vân nghẹn ngào nói: "Đã như vậy, mẹ đưa con về nhà."Không cứu thì không cứu, nghĩ đến một con người nhỏ bé như vậy, cả người cắm đầy ống, nằm một mình trong phòng cấp cứu.Thực sự đau khổ.Xe chạy ra ngoài, xe của Tư Dã rẽ vào một khúc cua, hướng Tô gia đi tới.Ôn Như Vân mặt tái mét ôm lấy Tư Diệc Nhiên, căn bản không thèm nhìn xem xe chạy đi đâu.Cho đến khi có cuộc gọi đến, Tư Dã nhấn nút trả lời, giọng nói của bà cụ nhà họ Tư phát ra:"A Dã, anh tính mang Diệc Nhiên đi đâu? !"Tư Dã bình tĩnh nói: "Bác sĩ nói rằng Diệc Nhiên không thể cứu được, nên con đưa thằng bé đến nhà họ Tô."Hắn nói lại những gì Tô Bảo đã nói với hắn ngày hôm qua.Bà cụ nhà họ Tư, cũng chính là bà nội của Tư Diệc Nhiên, là một lão nhân gia tương đối mê tín.Ăn một bữa cơm an lành cũng phải coi như ngày lành tháng tốt.Nhưng sau khi nghe Tư Dã nói xong, bà lại càng tức giận hơn: "Tìm một tiểu nha đầu thì có ích lợi gì? Một đứa trẻ thì biết cái gì? Ta đã tìm được một đại sư, mau đưa Diệc Nhiên trở về!"Tư Dã nhíu mày, lão phu nhân đã tìm qua rất nhiều đại sư, nhưng cuối cùng đều phát hiện những đại sư kia đều là lừa gạt.Tư Dã nói: "Không cần."Giọng bà lão lớn đến mức Ôn Như Vân ở bên cạnh cũng nghe thấy:"Không cần? Bảo anh quay về có nghe không? Lần này ta tìm chính là Vân đại sư.
Anh biết Vân đại sư là ai sao? Người khác cầu đến cửa cũng cầu không được, Vân đại sư đều đã đắc đạo thành tiên anh có hiểu hay không! ......!Vân đại sư anh không tin, anh lại đi tin tiểu nha đầu kia!”Tư Dã nhàn nhạt nói: "Con cúp máy đây."Dứt lời liền cúp điện thoại.Ôn Như Vân ôm chặt lấy Tư Nhất Nhiên, hỏi: “Chúng ta đi tìm Tô Bảo sao?”Cô cũng nghe nói về tiểu thiên kim vừa trở về của Tô gia.Tư Dã hỏi cô: "Em có tin tiểu nha đầu ấy không?"Nếu cô nói cô không tin...!thì hắn liền quay xe lại và đưa Diệc Nhiên về nhà.Nhưng cô không muốn, Ôn Như Vân kiên định nói: "Em tin!"Chỉ bằng việc thằng bé là do tiểu nha đầu cõng trở về.Chỉ bằng Diệc Nhiên hôm qua còn chưa lộ ra triệu chứng suy sụp, Tô Bảo đã nói phải quay lại tìm bé.**Đầu bên kia, Tư gia lão phu nhân cúp điện thoại, tức giận đến sắp hộc máu."Vân đại sư, ngài xem.
.
.
Ngài có thể cùng tôi đi Tô gia một chuyến được không?"Ngồi bên cạnh bà cụ Tư có một đạo sĩ đang mắt nhắm dưỡng thần, lông mày còn dài hơn cả râu.Nghe vậy, hắn ngạo nghễ nói: "Lão đạo bình thường không quan tâm chuyện thế tục, lần này đi theo ngươi đã là ngoại lệ..."Tư lão phu nhân cung kính gật đầu: "Đúng vậy, đều là tại thằng nhóc kia bất hiếu! Cư nhiên muốn đi tìm một cái tiểu nha đầu!"Bà vừa vội vừa bất đắc dĩ đem lời Tư Dã vừa rồi nói lại, lại đề cập đến việc bà sẽ tu sửa lại ngôi đền cho Vân đại sư, bố trí thiện duyên…..Lúc này Vân đại sư mới nói: "Được rồi, ta và ngươi cũng là hữu duyên, lão đạo liền cùng ngươi đi một chuyến này, nhìn xem là tiểu tử miệng vàng nào dám nói láo!"Tư lão thái thái vô cùng cảm kích mang theo Vân đại sư, cũng chạy tới Tô gia.**Sau khi ăn sáng xong, Tô Bảo vẫn cứ nhìn ra ngoài cửa, không yên lòng."Sư phụ, người nói tiểu ca ca kia sẽ không sao chứ?"Giấc mơ sáng nay thật sự khiến bé lo lắng, tiểu quỷ trong mộng kia chỉ nhìn bé chằm chằm mà không nói lời nào.Tô Bảo cảm thấy nếu tiểu quỷ kia thực sự chết, vậy có thể biến thành quỷ thật hay không, sau đó mỗi ngày đều đến trong mộng bé nhìn chằm chằm bé...Kỷ Trường ngồi khoanh chân ở một bên, cầm cây bút đỏ vẽ gì đó trên sổ, thản nhiên nói:"Muốn biết sao? Sư phụ dạy con bói toán.""Hãy nhớ những gì Sư phụ đã dạy cho con ngày hôm qua đi, Huyền Môn ngũ thuật —— Sơn, Y, Mệnh, Bói, Tướng.”Tô Bảo: "Nhớ...!hừ."Kỷ Trường nghi ngờ liếc bé một cái.Hôm qua bé còn ngủ quên trước khi hắn dạy xong, nhớ rõ cái rắm.Kỷ Trường: "Vận mệnh là nghiên cứu về vận mệnh, căn cứ vào bát tự, tinh thần để