Cùng lúc đó, một đoàn người rầm rộ di chuyển rất nhiều cái rương ở trên đường cái, xung quanh được bao bọc bởi vô số cận vệ mặc giáp phục cầm binh khí, bọn họ trầm mặc băng qua nhiều ngã tư đường, sau đó rốt cuộc dừng lại ở một tòa biệt phủ nguy nga tráng lệ ngay mặt đường.
Dinh thự cao chót vót, đình đài lầu các, núi giả hồ sen, không một thứ nào là không được làm bằng vàng ròng, càng hiển lộ sự xa xỉ và giàu có của chủ nhân nơi này.
Đoàn người dừng lại trước cửa, mà cận vệ ở bên trong dường như đã được chỉ thị trước nên nhanh chóng niềm nở tươi cười, thậm chí còn quát tháo hộ vệ trong nhà đi giúp đỡ nâng những cái gương kia.
“Các ngươi nhẹ tay một chút, đây đều là những vật xa xỉ mà quan lại triều thần mang đến để đón gió tẩy trần cho Tam công chúa, mừng ngài ấy xuất sư học đạo trở về. Chỉ cần hư hỏng một món thôi, ta sẽ cho các ngươi ăn không hết gói đem đi!”
“Mau chóng mang vào, đừng để người bên ngoài nhòm ngó!”
Hạ nhân chạy tới chạy lui nâng từng cái rương về phía nhà kho, mà thị vệ đội trưởng lại ở bên cạnh chỉ tay sai phái, cầm một bản danh sách nghiêm túc kiểm kê.
Đợi đến khi tất cả hạ nhân đã nâng rương vào trong, tên thị vệ kia mới hí ha hí hửng chạy đến một tòa đình viện, quỳ xuống báo cáo:
“Công chúa! Hôm nay các quan lại triều thần đều đưa lễ vật đến tặng cho ngài, nô tài đã sai người đem tất cả vào trong nhà kho, đây là bản danh sách vật phẩm và tên người tặng phẩm, mời công chúa xem qua.”
“Tiểu Mai, ngươi đi lấy cho ta xem!” Nữ tử mặc y phục hoa quý, đầu cài đầy trâm ngọc trân châu, thần sắc trên mặt lại kiêu ngạo, ra lệnh cho thị nữ ở bên cạnh.
Thị nữ gục đầu tuân lệnh, đi xuống vài bậc thềm, đem bản danh sách từ tay thị vệ cung kính đưa cho nữ tử.
Mà ở đối diện nữ tử lúc này, ngồi một người thanh niên trẻ tuổi, thân khoác trường bào màu tím, dung mạo khôi ngô tuấn tú, trên tay cầm một phen quạt xếp, híp mắt xòe quạt:
“Thật không nghĩ tới, địa vị của sư muội ở Thiên Nguyệt vậy mà cao như vậy, ngay cả triều thần đều phải lễ nhượng ba phần. Vậy ngôi vị nữ hoàng trong tương lai, có ai tranh được với muội đây?”
“Sư huynh nói đùa, muội thân là công chúa của một nước, bọn họ chỉ là nể mặt mẫu hoàng cung kính mà thôi. Động thái hôm nay, không cần nghĩ cũng biết, chính là muốn thông qua muội lấy lòng sư phụ, hi vọng muội nói tốt trước mặt mẫu hoàng mấy câu, cho con cái bọn họ một cơ hội thôi! Đánh bàn tính thật là tốt.” Nguyệt Thanh Loan bĩu môi, kiêu ngạo đắc ý nói.
Thanh niên đã quá hiểu rõ tính cách của Nguyệt Thanh Loan, nên chỉ cười trừ, ánh mắt chợt lóe nhìn qua bản danh sách, hơi tò mò hỏi:
“Sư muội, muội mau xem có thứ gì đáng giá không, không ngại chia sẻ với sư huynh một chút chứ?”
“Đám người này thì có thể lấy ra đồ vật quý trọng gì? Ngoại trừ trang sức vàng bạc. Mấy thứ này thì trong phủ ta rất nhiều, cũng không có gì gọi là.” Nguyệt Thanh Loan khinh thường nói.
“Dù sao đồ vật đưa đến tay thì cứ xem thử đi, biết đâu chừng có thứ gì quý giá thì sao.” Thanh niên chưa từ bỏ ý định, nỗ lực cổ vũ Nguyệt Thanh Loan xem bản danh sách, ánh mắt chợt lóe qua một tia khác thường. Cũng không biết là Chu gia đi rồi cái vận cứt chó gì, thế mà bắt được một đầu yêu thú, nghe nói con vật kia rất có linh tính, hơn nữa còn sẽ phát ra lôi điện đả thương người. Chu gia mất chín trâu hai hổ mới bắt được nó.
Mà mật thám của hắn lại tra được tin tức, Chu giám vệ quân muốn đem con vật này tặng cho Nguyệt Thanh Loan. Vì lấy lòng nàng cũng là bỏ hết vốn gốc.
Nếu như... con yêu thú kia rơi vào trong tay của hắn... thì...
Hắn nghe nói, yêu thú một khi đã sinh ra thuộc tính, thì chỉ cần dùng máu huyết và nội đan của nó đi luyện đan, thì khi nuốt đan dược kia vào, cơ thể sẽ sản sinh ra huyền rễ mang thuộc tính có sẵn đó.
Lôi thuộc tính a!
Ánh mắt của thanh niên lóe qua một mạt tính toán.
Mà Nguyệt Thanh Loan lúc này cũng đem sự chú ý rơi xuống bản danh sách trong tay, ánh mắt chợt lóe vẻ kinh ngạc, khóe miệng vui cười:
“Chu gia vậy mà thật có lòng, tặng đồ vật thập phần hợp ý của ta! Một con yêu thú cơ đấy!”
Nguyệt Thanh Loan trong lòng vui sướng không thôi, ấy vậy mà không phát hiện ánh mắt khác thường của thanh niên đối diện.
Nguyệt Thanh Loan lại nói với thị nữ bên cạnh:
“Tiểu Mai, ngươi đi nhà kho một chuyến mang sủng vật nhỏ sang đây, ta muốn cùng sư huynh chiêm ngưỡng phong thái của yêu thú!”
Thị nữ Tiểu Mai không nói một lời, rũ đầu nhận mệnh đi nhà kho một chuyến.
Mà nhà kho lúc này, “cạch” một tiếng.
Một cái rương trong số đó bị một đôi bàn tay đẩy ra, sau đó chui ra hai cái đầu nhỏ. Không phải là Mạc Vân Long và Mạc Du Hồng thì còn ai vào đây.
“Phù! Suýt chút nữa thì nghẹn chết rồi! Động tác của mấy thúc thúc này cũng thô bạo quá đi, cái đầu ta u một cục rồi đây này.” Mạc Du Hồng bò ra cái rương, sờ một cục u trên trán, liệt liệt miệng kêu la.
Mạc Vân Long không chút lưu tình lại cho nàng thêm một cái cốc đầu, đưa mắt nhìn hoàn cảnh xung quanh:
“Còn không phải tại muội, đang yên đang lành kéo ta làm gì, còn một mực trốn vào trong rương đến tận đây. Cũng không biết đây là nơi nào, A Nhất thúc thúc khẳng định tìm chúng ta đến phát sốt rồi!”
Mạc Du Hồng ôm chặt tiểu Hắc, bĩu môi kháng nghị:
“Muội là vì ai nha? Còn không phải là đi kiếm Tiểu Bạch cho huynh?”
“Tiểu Bạch ở đâu ra?” Mạc Vân Long trợn tròn mắt kinh ngạc, ánh mắt nhìn muội muội như nhìn một cái ngu ngốc.
“Ca ca! Huynh lại khinh thường muội. Hừ! Ai bảo huynh quy quy củ củ đứng đắn ở một chỗ không nhìn loạn, muội thì lại phát hiện tung tích của tiểu Bạch rồi, nên mới kéo huynh đến đây.”
“Tiểu muội, muội nói ở đây có yêu thú?” Mạc Vân Long thình lình mắt sáng lên.
“Đương nhiên, ở trên phố muội đã thấy một vị thúc thúc xách một cái lồng, nằm trong đó chính là tiểu Bạch, Tiểu Hắc có thể làm chứng.” Mạc Du Hồng phồng má giải thích, còn đưa tiểu Hắc ra làm nhân chứng.
Tiểu hắc miêu: Ma nữ, ngươi mở miệng là gọi tiểu Bạch, ngươi có chắc người ta chịu làm sủng vật của ca ca ngươi chưa?
Mà Mạc Vân Long thì lại suy nghĩ đến chuyện khác, nhíu mày nói:
“Không được muội muội, chúng ta làm thế này chính là trộm, không hay lắm đâu. Chúng ta mau rời khỏi đây sớm đi, nếu để bị phát hiện và bắt được, sẽ bị đánh vào mông đó.” Mạc Vân Long tuy rằng bình thường không đứng đắn đàng hoàng, nhưng ở thời khắc mấu chốt lại nhạy bén phi thường, hắn đã phát hiện nơi này là một nhà kho của quý nhân, bởi vì vàng bạc châu báu rất nhiều, ánh sáng lấp lánh làm hắn chảy nước dãi không thôi. Nhưng sau đó một đám thị vệ đứng trước cửa nhanh chóng làm hắn đánh mất tâm tư.
Mạc Du Hồng nhất thời khó