Sở Thanh Ly nói : "Không được, mẫu thân người tạm thời còn không thể rời đi, vạn nhất chuyện mẫu thân rời đi bị lão cha cặn bã biết!.
nga! là bị Hoàng Thượng biết, vậy phiền toái lớn rồi.
" - Mà Ly nhi thì khác, coi như là có người đi tới lãnh cung, bọn họ cũng không ai biết Ly nhi tồn tại.
"Cái này! ""Mẫu thân, ngừơi cứ yên tâm đi, có Kim Điêu làm tọa kỵ của ta, ta sẽ rất an toàn.
"" Gruu.
.
gruu " - Kim Điêu đi tới, dùng đầu thân mật cọ cọ Tiết Đan Vân , vỗ cánh như cam đoan lời nói của Thanh LyTiết Đan Vân nhẹ nhàng vuốt v3 cái đầu to của Kim Điêu.
"Điêu nhi, ta muốn ngươi cam đoan, nhất định phải đem Ly nhi còn nguyên vẹn không tổn hao gì trở về, biết không?"" Gruu! gruu! Cam đoan, Điêu nhi cam đoan đem chủ nhân còn nguyên vẹn không tổn hao gì mang về.
" - Kim Điêu vỗ cánh, vẻ mặt nghiêm túc.
"Được rồi, mẫu thân tin tưởng Ly nhi, Ly nhi ngươi nhớ kỹ trong lòng mẫu thân, không có bất kỳ người nào có thể thay thế Ly nhi, cây trâm tóc này là của hồi môn của ngoại tổ mẫu ngươi, ngươi nhìn thấy bọn họ liền đem cây trâm này cho bọn họ nhìn, bọn họ sẽ hiểu được, biết không? - Tiết Đan Vân từ trong ngực mình lấy ra một cây trâm cài giao cho Sở Thanh Ly, sau đó gắt gao ôm Sở Thanh Ly, trong lòng tất cả đều là không nỡ.
"Ly nhi biết rồi, mẫu thân cũng là tất cả của Ly nhi, mẫu thân yên tâm, Ly nhi sẽ