Tựa như kích động, lại có chút không thể tin được, Sở Bá Thiên gắt gao nhìn chằm chằm bộ quần áo nhỏ cách đó không xa, không dám di chuyển mảy may, như sợ nó sẽ chạy, hai tay hắn run rẩy không thôi."Cái này...!Điều này ...!Làm thế nào có thể có quần áo của một nữ hài tử ở đây?.- Sở Bá Thiên bị sốc, đang lúc hắn đưa tay lấy quần áo....Tiết Đan Vân trong lòng lộp bộp.
Xong rồi! Quần áo Ly nhi còn treo ở bên ngoài, không phải là bị hắn nhìn thấy rồi chứ?Xuất phát từ sự bảo vệ của người mẹ, cô theo bản năng mở cửa sổ, thi triển nội lực của toàn thân chạy ra ngoài.Ngay khi Sở Bá Thiên sắp đụng phải quần áo, một bóng người chợt lóe lên, tốc độ nhanh kinh người, trong nháy mắt đã biến mất.Sở Bá Thiên nhìn hai tay trống rỗng, lại nhìn thoáng qua cửa phòng đóng chặt kia.
Trực giác của hắn nói với hắn rằng cánh cửa đã mà như không mở ra.Điều này ...!Điều này ...!Điều này ...!Sở Bá Thiên trong nháy mắt không bình tĩnh.
Chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Chẳng lẽ, mình hoa mắt sao? Thế nhưng, mình vừa rồi rõ ràng nhìn thấy một bộ quần áo của tiểu cô nương, vì sao trong nháy mắt liền biến mất?Không chỉ nói Sở Bá Thiên ngây người, ngay cả ám vệ kia cũng khiếp sợ không thôi.
Bọn họ là những ám vệ bên cạnh Hoàng Thượng, đều là vạn dặm chọn một, võ công không nói đăng phong cực tạo nhưng cũng là số một số hai.
Bóng đen chợt lóe lên vừa rồi rốt cuộc là ai? Mình cư nhiên ngay cả bộ dáng người ta cũng không có nhìn rõ ràng, cái này cũng quá khó tin.
Trong cung này từ khi nào lại có cao thủ võ công lợi hại như vậy, nếu như có ý lấy mạng bọn họ mà nói, phỏng chừng bọn họ không có ai trốn thoát ? Mẹ ơi, chuyện này cũng quá khủng khiếp! trái tim nhỏ bé rất sợ hãi ah!Ám Vệ lúc này đã chết tâm, hắn còn không biết đợi lát nữa Hoàng Thượng sẽ phạt hắn như thế nào? Thế nhưng, hắn lẳng lặng chờ một hồi lâu, ám vệ mới phát hiện, Hoàng Thượng cư nhiên một câu cũng không nói gì.
Mà