Hạ Tử Du ngủ quên lúc nào không hay, đến lúc giật mình tỉnh lại đã thấy mình nằm ở trên giường, cô mơ màng liếc thấy bóng dáng cao lớn nhưng lạnh lùng cô đơn của Đàm Dịch Khiêm, Hạ Tử Du ngồi dậy, nhìn đồng hồ, đã hơn mười hai giờ anh mới về.
Cô xốc chăn tính qua phòng anh, thì nghe tiếng khóc lớn của con gái, cô nhanh chống qua phòng con.- Bảo bối..mẹ đây..con sao vậy?_ Hạ Tử Du lại gần ôm con gái vào lòng, nhẹ nhàng dỗ dành con gái.
Mà Đàm DỊch Khiêm nghe tiếng khóc của con nên cũng chạy qua, nhưng không bước vào mà chỉ đứng ngoài cửa nhìn một lớn một nhỏ trên giường, cảm giác ấm áp không thể nói lên lời, thế nhưng thế giới của anh sẽ không còn hai người anh thương yêu nhất, đến khi anh muốn quay người đóng cửa lại thì đã thấy Hạ Tử Du hướng về phía anh mỉm cười, anh sững người vài giây, kích động đến mức không thể cử động được thì Hạ Tử Du đã bước đến gần anh.- Chúng ta nói chuyện được không?_ Giọng nói nhẹ nhàng của cô vang lên mới lôi được anh về hiện tại, cô xoay người bước đi trước.- Lần sau em không nên ngủ ở sofa..thân thể em vốn không khỏe rất dễ cảm lạnh._ Đàm Dịch Khiêm lúc này mới mở miệng, giọng nói đối với cô luôn là ôn nhu dịu dàng.- EM chờ anh._ HẠ Tử Du không nhanh không chậm lên tiếng, cũng nhìn sâu vào đôi mắt đen thâm thẳm của Đàm Dịch Khiêm.
Nhất thời khiến thân thể Đàm Dịch Khiêm cứng ngắc, anh cứ nghĩ cô sẽ không thèm liếc mắt nhìn anh, cũng chẳng hề mở miệng nói chuyện với anh, anh vốn luôn trấn tĩnh, bình tĩnh trong mọi việc, đến khi gặp nguy hiểm anh cũng vẫn có thể điềm tĩnh, thế nhưng anh lại không kiểm soát nhìn cũng không thể thể hiệp được khi người đó là Hạ Tử DU, anh thể là dùng tính mạng của mình để bảo vệ cô.- Anh biết em không thích bị lừa gạt, cũng không thích anh giấu em chuyện gì? Vậy tại sao anh lại để em hiểu lầm anh…_ Hạ Tử Du lên tiếng nói.- Tử Du, anh không cố ý..chỉ vì aanh sợ em gặp nguy hiểm..anh không chắc mục đích của Đường hân xuất hiện là gì? Vì em anh không thể mạo hiểm…_ Đàm Dịch Khiêm sốt ruột lên tiếng.- Đó không phải thứ em cần, dù có gặp nguy hiểm em cũng muốn cùng ở bên nhau…_ Hạ Tử Du tức giận nói- Anh không thể để em mạo hiểm…_ Anh mất khống chế mà lớn tiếng, anh thật sự không thể tưởng tưởng cảnh cô mất đi, không thể ở bên cạnh anh, thế lực của anh hiện giờ vẫn không thể bằng thế lực của ba Đường Hân, Đường Thống, chính vì vậy rất có khả năng chúng sẽ dùng cô khống chế anh, anh có thể mất tất cả hoặc tính mạng anh, nhưng anh không muốn chúng làm gì cô.
Hạ Tử DU biết nhưng vì sự việc của Đan Nhất Yên vẫn còn lẩn quẩn bên cô, nên khi đó cô không muốn bị anh tổn thương đành lựa chọn cách bỏ đi.- Anh biết không? trong hai năm qua em sống luôn hận anh.
Em không sợ mất mạng, em chỉ sợ không thể ở cạnh anh._ Hạ Tử Du thở có vẻ khó nhọc, khi nói xong câu này nước mắt cô không ngừng rơi, mà tay cô đưa lên ngực vị trí có trái tim đau đau nhói.- Tử Du..em làm sao vậy? _ Đàm Dịch khiêm hốt hoảng chạy đến đỡ cô, phản ứng của cô rất lạ.
Anh sẽ không biết rằng vì thân thể cô vốn yếu lại mang thai, khi ấy tâm lý cô còn chưa ổn nên tình trạng dẫn đến tim mạch, trong lúc sinh vì thân thể cô không chịu nổi nên bác sĩ phải cho mổ, cô lại thuộc nhóm máu hiếm, ca phẫu thuật của cô làm cho các bác sĩ phải thốt tim, vì ở nhật thế lực của tập đoàn Kinomoto rất lớn, mà ông chủ của bệnh viện này lại là của Saki nên họ thật sự vừa ru mà còn phải thức trắng để theo dõi tình trạng của Hạ Tử Du.
Sau khi sinh xong không lâu thì phát hiện cô cò triệu chứng bị tim.
Cô đã điều trị và dần hồi phục, thế nhưng cô không thể bị kích động cũng không được làm việc quá mệt mỏi.- Anh biết Saki Kinomoto là chú em?_ Sau khi điều chỉnh hơi thở, cô mới mở miệng.- Có biết.._ Đàm Dịch Khiêm ôm cô ngồi trên gường, nhẹ giọng đáp, đã lâu rất lâu anh không ôm cô như gườ, cảm giác rất quen thuộc, mùi hương cỏ chanh quen thuộc.- Chú ấy là chú ruột của em, cũng chính là thuộc hạ trước đây của Đường Thống, em là con gái của sát thủ Hạ Chính là Đoàn Vi, ba mẹ em vì biết bí mật của chúng mà chết, vì chính cúng giết chết…_ Hạ Tử Du chậm rãi kể lại những gì cô còn nhớ lúc nhỏ, ba cô chính là sát thủ lừng danh HẠ Chính, mẹ cô vừa là mỹ nhân vừa là sát thủ của tổ chức A nhà họ Đường, vì yêu mạ cô sâu sắc mà ông đã tham gia vào tổ chức phi hắc này, ông trước giờ không bao giờ giết người tùy tiện, ông có nguy tắc của ông, thế nhưng vì biết sự thật trái lương tâm của chúng ông cùng mạ cô bỏ trốn đến nơi không ai biết họ, đến khi cô ra đời gia đình ba người sống vô cùng hạnh phúc, thế nhưng khi năm cô tròn bảy tuổi thì bị chúng tìm đến và sát hại, chúng vì quá đông ại là sát thủ huấn luyện tốt nên mới giết được ba mẹ cô.
Đàm Dịch Khiêm sau khi nghe xong không khỏi trầm mặc, anh cứ nghĩ những suy đón của mình là sai, thế nhưng cô