Trong vòng một tháng Đàm Dịch Khiêm tùy tụy hẳn đi, công việc anh cũng giao cho trợ lý về nhà!anh, toàn tâm toàn ý tìm kiếm cô, suốt một tháng qqua anh nhớ cô da diết, anh hận không thể công khai lục tung thành phố lên để tìm cô, nhưng chỉ vì sự an nguy của cô anh không dám làm liều.
Đàm Dịch Khiêm ảo não suy nghĩ, anh đã gần ba mươi anh đợi cô lớn sẽ danh chính ngôn thuận lấy cô làm vợ, cũng sẽ bảo toàn cho cô.
Thế nhưng sự việc xảy ra khiến cô bị tổn thương càng làm anh không kịp trở tay.Tại một ngoại ô cách xa thành phố, tại quán ăn mà Hạ Tử Du đang ở, cô giờ đây trong bộ đồ cũ, dáng người nhỏ nhắn, giờ đây cô đã qquen với công việc làm cũng không bị vụng về như lúc đầu nữa.
Cô đã chút nữa thì mất mạng, lần được hai vợ chồng dì Lô cứu, cô sốt rất cao lại mất khá nhiều máu, nhóm máu của cô thuộc nhóm máu quí hiếm, hai người họ đã cố gắng mới giữ được mạng của cô.- Tử Du! Con ngừng tay uống ly sữa cho lại sức._ Đang miên mang suy nghĩ thì tiếng của dì Lô vang lên đem cô về hiện thực.- Dạ dì Lô!_ Hạ Tử Du mỉm cười cám ơn dì rồi nhận lấy ly sữa từ tay của dì Lô.
Hạ Tử Du giờ đây đã chững chạc hơn lúc trước, cũng vài ngày nữa là cô tròn mười tám tuổi, mười tám tuổi cô đã từng nói với bản thân mình rằng khi cô đủ tuổi thì sẽ gả cho anh.
Sự việc giờ đây thì sao, cô đã không còn có thể gặp lại anh nữa.- Tử Du! Con khi ngủ hay gặp ác mộng và gọi tên một người đàn ông, là bạn trai con sao?_ Dì Lô thật tình lên tiếng hỏi, bà coi cô giống như con gái mình nên muốn cô tâm sự với bà.- Dạ, anh ấy là người con yêu người con muốn gả cho anh ấy khi con vừa đủ mười tám tuổi.
Thế nhưng anh ấy không yêu con mà cùng một người phụ nữ khác…_ Nói đến đây cô nghẹn ngào không nói được nữa, nước mắt cũng vì thế mà tuôn trào.
Dì Lô hiểu được tâm trạng của cô chỉ đau lòng ôm cô vào lòng vỗ về an ủi cô.Tập đoàn Ánh Dương vì công việc quá nhiều, trợ lý lại không thể làm hết đành bấm bụng gọi anh về để xin chỉ thị, vì nhiều việc phải cần có sự đồng ý của anh.- Dịch Khiêm! Dã có tin tức của Tử Du_ Cảnh Nghiêu với vẻ mặt khẩn trương tiến vào thông báo, có trời mới biết trái tim anh đang nhảy nhót như thế nào, vừa nghe thuộc hạ thông báo anh liền tức tốc chạy đi thông báo cho Đàm Dịch Khiêm vì anh biết Hạ Tử Du là mạng sống của Đàm Dịch Khiêm, là một người bạn thân với Đàm Dịch Khiêm anh biết và rất hiểu rõ tình cảm mà Đàm Dịch Khiêm dành cho Hạ Tử Du.- Ở đâu?_ Đàm Dịch Khiêm khẩn trương hỏi.- Ở ngoại ô cách thành phố khá xa._ Cảnh Nghiêu trả lời xong thì thân ảnh của Đàm Dịch Khiêm đã chạy nhanh ra cửa, Cảnh Nghiêu cũng tức tốc đi cùng.Tại quán ăn, vất vả cả ngày Hạ Tử Du mệt mỏi ngồi xuống bàn xoa bóp bả vai đau nhức.
Vừa ngồ được một lúc thì lại có khách cô nhanh nhẹn đứng lên hỏi khách ăn gì và báo vào bếp.
Dì Lô thấy cô mệt mỏi có ý bảo cô đi nghỉ nhưng cô mỉm cười nói không sao, thấy cô quật cường dì Lô cũng đành mặt cô.
Quay lại với Đàm Dịch Khiêm anh ngồi xe suốt cả một ngày cuối cùng cũng đến được nơi có bóng dáng người con gái anh yêu đang ở đây.
Ngồi trên xe anh đã thấp thoáng thấy bóng dáng nhỏ nhắn của cô, cô gày hơn so với lúc trước, càng nhìn anh càng đau lòng và hận không thể tự tay giết chết mình.
Đàm Dịch Khiêm nhịn không được mở cửa xe bước xuống tiến vào trong nhà ăn, anh vừa bước vào liền làm không khí của quán ăn yên lặng hẳng đi, người đàn ông tuấn tú như vậy sao lại xuất hiện tại đây.
Hạ Tử Du đang dọn bàn thấy không khí có gì không đúng liền ngẩng đầu lên liền bắt gặp ngay gương mặt qquen thuộc mà suốt một tháng qua cô không tài nào quên được.”xoảng!!!!!!!” tiếng vang của bát đũa khiến dì Lô ở bên trong giật mình chạy ra, thì thấy Hạ Tử Du đứng yên bất động, sắc mặt tái nhợt.- Tử Du! Con làm sao vậy? Trong người không khỏe sao ?_ Dì Lô lo lắng hỏi.- Bảo bối về nhà với anh!_ Đàm Dịch Khiêm tiến lại gần cô giọng điệu nhỏ nhẹ mà dịu dàng nói với cô.
Hạ Tử Du cảm thấy chân mình như có keo dính không tài nào nhấc chân lên được.
Cô thật sự muốn nhào vào ngực anh hít hương thơm đặc biệt trên người anh, nhưng khi nghĩ đến hình ảnh kia nước mắt cô không kiềm được mà rơi xuống, ngay giây phúc anh muốn đón lấy cô