Thẩm Nhan đem Diệp Hạo Hiên đến phòng vệ sinh, cố ý nâng lên âm lượng đối hắn nói: “Anh rể, nước rửa tay ở bên này, khăn lông lau tay ở bên kia.
”
“Tốt, cảm ơn!”
Diệp Hạo Hiên cũng nâng lên thanh âm, sau đó mở vòi nước rửa mặt ra, tiếng nước xôn xao vọng ra bên ngoài.
Có tiếng nước che giấu, Diệp Hạo Hiên mới yên tâm quay đầu nhìn về phía Thẩm Nhan, đè thấp thanh âm chất vấn nói: “Em rõ ràng biết anh hôm nay muốn tới nhà em làm khách, vì cái gì em lại không đề cập tới nói trước với anh một tiếng?!”
Dừng một chút, khuôn mặt tuấn tú của hắn đen sì nói tiếp: “Còn có, anh ngày hôm qua nhắn tin cho em, vì sao lại không trả lời?!”
Thẩm Nhan thấy bộ dáng này của Diệp Hạo Hiên, nghiễm nhiên giống như là cô vợ nhỏ bị ủy khuất.
Cô buồn cười, cười cười, ngay sau đó lại bình phục tâm tình, hạ ý cười xuống, không để bụng trả lời nói: “Ngày hôm qua anh có nhắn tin cho em sao? Sao em lại không nhìn thấy? Nga… Phỏng chừng là đêm qua em ngủ sớm, ngày hôm sau lại không xem di động.
”
Tiếp theo, cô ra vẻ tức giận trừng hắn một cái.
Rồi sau đó, cô âm dương quái khí hỏi ngược lại: “Em còn không có hỏi anh khi nào thì biến thành anh rể em đâu?! Nếu anh đều đã cùng chị của em thấy người lớn trong nhà, chuẩn bị kết hôn, em cảm thấy về sau chúng ta cũng đừng lén gặp mặt đi!”
“Không phải như em nghĩ đâu!”
Thẩm Nhan giả vờ tức giận muốn xoay người rời đi, Diệp Hạo Hiên lập tức duỗi tay một cái đã bắt được cổ tay của cô.
Hắn đem cô để ở trên vách tường bên cạnh bồn rửa mặt, một đôi mắt đen phẫn nộ nhìn cô nói: “Đầu tiên anh cũng không biết cô ta là chị em! Tiếp theo, giữa anh cùng cô ta đều không có bất cứ quan hệ gì! Anh hôm nay tới nhà em chẳng qua là vì ứng phó với chú.
”
Nói xong, hắn lại bổ sung nói: “Còn có, mời em về sau không cần gọi anh là anh rể!”
Thẩm Nhan tự nhiên là biết, giữa Diệp Hạo Hiên cùng Khương Bích Vân kỳ thật cái gì cũng đều không có, cô sở dĩ nói như vậy, chẳng qua là muốn cố ý trêu chọc hắn.
Thấy hắn thật sự tức giận, cô càng nổi lên tâm tư trêu đùa hắn.
Thẩm Nhan vươn hai