Khương Bích Vân bị Thẩm Nhan đoạt nam nhân, vừa rồi lại ở trước mặt mọi người hung hăng bị đánh một cái tát, thêm việc thấy Diệp Hạo Hiên nắm tay Thẩm Nhan đi vào cửa nhà.
Trong lòng cô ta lửa giận cùng ủy khuất không chỉ không chút nào thuyên giảm, ngược lại lại tăng trưởng gấp bội.
Loảng xoảng một tiếng.
Khương Bích Vân cậy mạnh đem cửa chống trộm trong nhà phòng đóng lại, tiếng vang thật lớn làm mọi người trong nhà đều bị chấn đến màng tai phát đau.
“Bích Vân, làm sao lại không lễ phép như vậy?!”
Triệu Quyên tuy rằng cũng đang vô cùng tức giận, nhưng bà ta lại vẫn nỗ lực duy trì hình tượng trưởng bối như cũ, hung hăng mà trừng mắt nhìn Khương Bích Vân liếc mắt một cái.
“Mẹ, mẹ cũng không biết bọn họ… Ô ô ô…”
Khương Bích Vân đã ủy khuất lại phẫn hận, giơ tay chỉ vào Diệp Hạo Hiên cùng Thẩm Nhan, nước mắt giống như suối chảy, đổ rào rào đi xuống.
Triệu Quyên làm sao lại không biết Khương Bích Vân bị khuất nhục cùng ủy khuất thật lớn như thế?
Nhưng bà ta trừ bỏ đau lòng Khương Bích Vân, càng có thêm rất nhiều thất vọng, đối với việc Khương Bích Vân vô năng cảm thấy thất vọng cực độ.
“Câm miệng! Con còn ngại mặt mình ném không đủ nhiều sao?!”
Ánh mắt Triệu Quyên lãnh lệ nhìn quét Khương Bích Vân, trong giọng nói cũng mang theo cảm giác sắc bén, cùng bộ dáng bà ta ngày thường giả bộ dịu dàng khác nhau như hai người xa lạ.
Lời nói Triệu Quyên phê bình, làm Khương Bích Vân cảm thấy càng thêm chịu không nổi, cô ta đem tức giận trong lòng tất cả đều chuyển dời đến trên người Thẩm Nhan, chỉ vào Thẩm Nhan lên án nói: “Nếu không phải cái con tiểu tiện nhân này đoạt Hạo Hiên, con đâu đến nỗi sẽ mất khống chế như vậy?!”
Bang một tiếng.
Triệu Quyên giơ lên bàn tay liền hung hăng mà đánh vào trên mặt Khương Bích Vân, trừng mắt cô nói: “Sự việc còn chưa được làm rõ ràng, chính con tự tiện hạ trước kết luận, lại nói con cũng đều là người trưởng thành rồi, ngay cả cảm xúc của mình cũng đều khống chế không được, tương lai con còn có thể làm cái gì?!”
Triệu Quyên tức giận đến cả người phát run, bà ta quả thực là hận rèn sắt không thành thép.
Nhiều năm như vậy, bà ta ở trước mặt Thẩm Văn Bân vẫn luôn tiểu tâm cẩn thận.
Chỉ là vì có thể để cho mẹ con hai người họ mưu cầu cuộc sống ngày một tốt hơn, cũng vì có thể làm tương lai Khương Bích Vân có kết cục tốt đẹp.
Bà ta vô số lần ở sau