Lúc Ngụy Tri và thị vệ bước đến bên ngoài cửa sổ, đã thấy hai đứa nhỏ đang cúi gằm mặt đứng đối diện tiên sinh nghe khiển trách, hai người không kìm được dừng bước.
Trang tiên sinh giáo huấn bọn họ một lúc, rồi nói: "Được rồi, ra ăn cơm đi, ăn cơm xong thì nhớ ôn bài một chút, đợi bao giờ tiêu thực hẵng ngủ trưa.
"
Hai đứa trẻ cúi đầu đồng ý, lúc này mới ngồi về vị trí của mình ăn cơm.
Thức ăn của Trang tiên sinh đều được làm riêng, nhưng cũng không khác bọn họ lắm, chỉ là cơm và thức ăn được tách riêng ra.
Trang tiên sinh cũng ngồi lại chỗ của mình, lúc ngẩng đầu lên thì thấy hai người đang đứng ngoài cửa sổ, ông hơi giật mình, vội vàng đứng dậy ra ngoài nghênh đón.
Ngụy Tri khẽ mỉm cười, cũng bước đến bên cửa hành lễ, "Tại hạ là Ngụy Tri ở Cự Lộc, tự tiện tới chơi, còn mong tiên sinh thứ lỗi.
"
Lúc này Ngụy Tri ăn mặc như kẻ sĩ, tất nhiên Trang tiên sinh rất hoan nghênh, cười ra đón người vào nhà, "Phòng ốc sơ sài bé nhỏ, Ngụy tiên sinh đừng chê là được.
"
Ông mời Ngụy Tri ngồi xuống, nhìn về phía Mãn Bảo và Thiện Bảo, nói: "Các con sang trong phòng bếp lấy thêm một bộ bát đũa nhé.
"
Bạch Thiện Bảo đã nhận ra Ngụy Tri, kéo Mãn Bảo bò dậy, hành lễ xong thì chạy tới phòng bếp cầm bát đũa.
Tiểu Tiền thị cũng không để cơm thừa, còn bao nhiêu, nếu không phải là chia cho đám học sinh còn chưa ăn no, thì chính là dùng cơm thừa nấu một nồi cháo loãng, để cho bọn trẻ có thể húp chút nước canh vào buổi chiều.
Dù sao bây giờ đã là mùa hè nóng nực, bọn trẻ ngủ trưa dậy học một tiết đều sẽ thấy khát nước.
Nàng chỉ ăn cơm cháy, cũng bởi vậy, không chỉ nhà họ Bạch, mà các phụ huynh của những học sinh khác đều rất vừa lòng với nàng, nên lúc này tất nhiên trong nồi cũng không có cơm thừa.
Nhưng nghe nói Trang tiên sinh có khách đến, tiểu Tiền thị hơi suy tư, sau đó tống cổ hai đứa bé về, nói: "Vậy ta làm thêm hai món rau, rồi làm mấy cái bánh, tí nữa sẽ đưa đến phòng tiên sinh, hai đứa về ăn cái gì trước đi.
"
Trong phòng bếp không còn thừa rau xanh, phải ra vườn rau hái, tiểu Tiền thị lau mặt cho tỉnh táo trước, xong mới xoa tay đi hái rau.
Trước nay nàng vẫn luôn làm việc rất nhanh nhẹn, còn có trật tự.
Bên này rửa rau bắc bếp, bên kia bắt tay vào làm bánh, chờ đến khi nướng bánh xong, thì rau cũng nấu xong rồi.
Tuy rằng không chuyên tâm làm một món ăn, nhưng hương vị vẫn rất ngon miệng.
Lúc này Tiểu Tiền thị mới bê bánh và rau đến chỗ Trang tiên sinh.
Còn hai đứa Mãn Bảo thì đang ngồi xổm trong viện ăn cơm, tiện thể đun nước.
Tiểu Tiền thị liếc mắt nhìn bọn họ một cái, mang bánh và thức ăn vào rồi ra rất nhanh, đi đến bên cạnh hai đứa bé, "Hai đứa làm gì đấy?"
Mãn Bảo đã vét sạch hạt cơm cuối cùng, xác nhận trong bát không còn hạt cơm thừa nào mới ngẩng mặt nhỏ lên nói: "Đun nước, pha trà ạ.
"
Bạch Thiện Bảo ăn khá chậm, nhưng tốc độ cũng gọi là nhanh hơn ở nhà, nghe vậy thì gật đầu, chỉ là vẫn còn cơm trong miệng nên khó nói ra lời.
Tiểu Tiền thị nhìn lửa, hỏi: "Muốn ta làm giúp hai đứa không?"
Mãn Bảo lắc đầu, "Không cần đâu ạ, bọn muội có thể làm được, đại tẩu mau trở về nghỉ ngơi đi.
"
Ngụy Tri thính tai, nghe thấy, không kìm được quay đầu nhìn ra bên ngoài một cái, hỏi: "Nữ đầu bếp kia là chị dâu của Chu tiểu nương tử?"
Trang tiên sinh gật đầu, nghi hoặc nhìn về phía Ngụy Tri, "Sao vậy?"
Ngụy Tri cười, lắc đầu nói: "Không có gì, chỉ là thấy hơi tò mò, sao Trang tiên sinh lại muốn nhận một nữ đệ tử?"
Trang tiên sinh nói: "Đệ tử chẳng phân biệt nam nữ, Trang mỗ nhận đồ đệ dựa vào duyên phận.
"
Ngụy Tri gật đầu, "Nhưng tôi nghĩ chắc tiểu nương tử này phải có chỗ nào xuất chúng đúng không? Hôm qua ở nhà Bạch huynh đã rất nhiều lần nghe thấy mọi người khen nàng thông minh.
"
Trang tiên sinh cười nói: "Đúng là đứa trẻ này rất thông minh, còn rất hiếu thuận tri kỷ.
"
Cho nên đệ tử nhỏ nhà ta không chỉ có tài hoa, còn có phẩm đức.
Hai đứa Mãn Bảo nấu trà xong, rót ra rồi dâng lên, ngay đến thị vệ ngồi phía sau Ngụy Tri cũng được một chén.
Thị vệ ôm chén trà nóng, không muốn uống lắm, trời nóng thế này, hắn càng thích uống nước, đặc biệt là nước sôi để lạnh hơn.
Nhưng Mãn Bảo không có thuật đọc tâm, không biết suy nghĩ hắn, chỉ nghĩ người tới thì đều là khách, vì thế khăng khăng nhét một chén trà cho hắn.
Bạch Thiện Bảo thì dâng trà cho Trang tiên sinh và Ngụy Tri, sau đó hai đứa bé