Đại Đầu không hỏi người khách kia lấy cái gì để đổi với cô nhỏ, nghe thấy câu trả lời này, cậu cảm thấy đây mới là bình thường.
Đã bảo mà, ai lại lấy tiền để mua thứ như này chứ?
Mãn Bảo giao đồ cho Khoa Khoa, Khoa Khoa gửi từng kiện hàng đi, buổi chiều gửi, đến buổi tối tích phân đã tăng lên rồi, tổng cộng là 25800 tích phân, Khoa Khoa tự giác trừ 10% tích phân hoa hồng của mình, còn lại là số tích phân Mãn Bảo được nhận.
Mãn Bảo vui vẻ rạo rực nhìn tích phân của mình đột phá 500.
000.
Đây là số tích phân nhiều nhất bé có được từ sau khi có Khoa Khoa, bé nắm bàn tay nhỏ, bừng bừng quyết tâm, chỉ cần xuất hiện hai giống loài quý hiếm như chim sẻ nữa thôi, là bé có đủ tiền mua thuốc cho mẹ rồi.
Khoa Khoa nhắc nhở bé: "Ký chủ, ngươi còn có một vật mục tiêu chưa được thanh toán, ta thấy tích phân khen thưởng của nó sẽ không thấp hơn chim sẻ đâu.
"
Mãn Bảo càng vui, "Cho nên ta chỉ cần tìm thêm một giống loài nữa là đủ? Không, nếu có thể bán được 20 phần tử đằng và hoa đỗ quyên như lần này nữa là cũng đủ rồi.
"
"Không sai, chỉ là có vẻ không có nhiều người muốn mua lắm.
"
Dù sao cũng là lấy nghiên cứu và dạy học làm chủ, với trình độ khoa học của tương lai, mấy người làm nghiên cứu khoa học đó chỉ cần lấy được mấy cành, lại có thêm ít đất nuôi trồng, thì việc nghiên cứu chẳng là vấn đề gì với họ cả.
Nhưng không phải ai cũng là nhà sinh vật học, cũng không phải mỗi nhà sinh vật học đều sẽ cảm thấy hứng thú với hai loài hoa này.
Khoa Khoa cảm thấy ký chủ có thể mở rộng chủng loại giao dịch của mình thêm một chút, "Có lẽ ngươi nên đăng danh sách các giống loài mình đã ghi lại lên trên đấy, nếu có ai cần, sẽ tự đặt đơn với ngươi.
"
Mãn Bảo cảm thấy cách này khá hay, bé đi ra khỏi hệ thống trước, thoáng nhìn ra ngoài, sau đó lén lút thắp một ngọn đèn dầu, lấy một tờ giấy ra bắt đầu viết viết vẽ vẽ.
Khoa Khoa có thể giúp bé tải lên, cũng có thể giúp bé tìm hình ảnh, nhưng lại không thể thay bé đăng tin hay làm tổng kết mấy cái này.
Con người sáng tạo ra chúng nó cho rằng, làm như vậy sẽ chỉ khiến trí tuệ con người suy giảm.
Cho nên Mãn Bảo chỉ có thể tự mình làm.
Toàn bộ nhà họ Chu chỉ có hai trản đèn dầu, một trản ở trong tay Chu lão đầu, trản còn lại tất nhiên sẽ ở chỗ người duy nhất đi học trong nhà là Mãn Bảo.
Hơn ba năm, số sinh vật Mãn Bảo đã ghi lại thật đúng là không ít, trong đó nhiều nhất là thực vật, bé loại bỏ mấy loài chỉ có một ít tích phân khen thưởng trước, giờ bé đã biết, mấy loài có ít tích phân này là do thứ này tương lai cũng có, mà còn có rất nhiều.
Cho nên bé chỉ tìm những loài được thưởng số tích phân từ 10 trở lên, nếu có thể trên trăm thì càng tốt.
Trong mấy loài thực vật dễ tìm, thì rau má, quả mâm xôi*, sâu xanh là dễ kiếm được nhất, còn là những loài sinh vật mùa nào cũng có.
*Chính là quả bào mà đoạn đầu tui không biết edit sao img
Mãn Bảo liệt kê danh sách xong thì đưa cho Khoa Khoa rà quét, sau đó bé lại vào diễn đàn, chuẩn bị kỹ càng cho cái tin dài lê thê này của mình.
Mãn Bảo đánh dấu chúng nó thuộc loại viễn cổ hết, bé biết thứ nào càng cổ xưa thì càng đáng giá.
Nhà Thiện Bảo có một cái kệ kho báu, bên trên có rất nhiều bảo bối, có nhiều thứ truyền thừa từ vài trăm năm trước, cực kỳ đáng giá.
Hơn nữa trên diễn đàn còn có rất nhiều người tìm mua sách cổ, đồ cổ, trước nay Mãn Bảo vẫn luôn rất giỏi trong việc phát hiện và tổng kết mấy cái này.
Đăng tin lên xong, Mãn Bảo lập tức thổi tắt đèn dầu rồi đi ngủ, sáng hôm sau thức dậy, bé không xuống giường đi rửa mặt ăn sáng ngay mà vào trong hệ thống xem tin của bé trước.
Sau đó liền phát hiện không thấy tin của bé đâu.
Giao diện tràn đầy màu sắc rực rỡ, chỉ là không có tin của bé, Mãn Bảo trợn mắt há mồm.
Khoa Khoa nói: "Có quá nhiều người đăng tin, đã bị đẩy xuống rồi.
"
"Vậy phải đăng lại một lần nữa hả?"
"Quá phiền phức, hơn nữa cùng là một tin mà đăng đi đăng lại quá nhiều lần, Bách Khoa Quán sẽ cấm.
"
"Vậy phải làm sao bây giờ?"
Khoa Khoa nói: "Ký chủ có thể suy xét đến việc mua trang đầu, như vậy thì tin của ngươi sẽ luôn xuất hiện ở trang đầu tiên, bất kể người nào vào trong diễn đàn thì đều nhìn thấy tin của ngươi trước.
"
"Bao nhiêu tích phân nha?"
"Mười tích phân một ngày.
"
Mãn Bảo cảm thấy quá đắt,