Bạch nhị lang vừa đi, Bạch Thiện Bảo bèn nói với Mãn Bảo: "Một cây lê có thể kết được rất nhiều quả, ngươi trồng ba cây là được rồi, mười một cây còn lại cho ta trồng các loại cây ăn quả khác đi.
"
Mãn Bảo đang hỏi Khoa Khoa những loại cây ăn quả có thể trồng được ở đây, nghe vậy thì lắc đầu nói: "Không, hình như ở đây còn trồng được cả táo tàu, ta muốn trồng táo tàu.
"
Táo đỏ có công dụng rất lớn, nó đã xuất hiện trong sách y không chỉ một lần, bé cảm thấy quả này còn tốt hơn lê, táo thường nhiều.
Bạch Thiện Bảo không ngờ Mãn Bảo lại không đồng ý, hai má phồng lên.
Hạt giống cây ăn quả mà Bạch lão gia có thể tìm được cũng không nhiều, thấy ba đứa trẻ ríu rít muốn trồng cái này muốn trồng cái kia, bèn không nhịn được nói: "Được rồi, các con còn phải xem xem ở đây có thể trồng được cây gì, không trồng được cây gì, đừng cái gì cũng muốn trồng như thế.
"
Bạch Thiện Bảo: "Vậy bác họ nói xem ở đây có thể trồng được cây gì ạ?"
Bạch lão gia bèn đếm từng đầu ngón tay cho bọn họ, "Mấy loại các con nói như táo, đào, quýt, anh đào có thể, lê, táo tàu cũng trồng được, ngoài ra còn có sơn trà, mận, các con tự chọn đi.
"
Ánh mắt ba đứa trẻ chạm vào nhau, Mãn Bảo nói: "Một cây có thể ra rất nhiều quả, chúng ta có thể trồng được hết.
"
Bạch Thiện Bảo đếm từng chủng loại rồi nói: "Tám loại, vậy mỗi loại năm cây, hẳn là đủ cho chúng ta ăn.
"
Bạch lão gia:.
Cho nên các con muốn trồng cây ăn quả không phải là vì kiếm tiền, mà là để thỏa mãn dục v0ng ăn uống của mình sao?
Bạch nhị lang do dự một lát rồi đồng ý cách chia đều này, cậu còn lén càu nhàu: "Nói sớm thì tốt không, ngày hôm qua đỡ mất công tranh luận.
"
Mấu chốt là ngày hôm qua bọn họ cũng không biết Bạch lão gia có thể đưa ra được nhiều cây ăn quả như vậy.
Ba đứa trẻ nhìn về phía Bạch lão gia, ánh mắt tỏa sáng lấp lánh, "Mấy loại cây ăn quả này chắc chắn có thể mua được đúng không ạ?"
Bạch lão gia không chút cảm xúc đối diện với câu hỏi của bọn họ, "Ta sẽ cố gắng.
"
Chuyện này đối với hắn đương nhiên không phải là khó, số lượng không lớn, mỗi loại cây ăn quả cũng chỉ cần có 5 cây.
Vì thế Bạch Thiện Bảo đưa ra phân phó, Bạch trang đầu bắt đầu lên núi tìm nơi thích hợp để trồng cây ăn quả.
Ông cũng không biết mấy loại cây ăn quả này trồng như nào, nhưng dựa vào vài chục năm kinh nghiệm trồng trọt của ông, chọn một chỗ tương đối bằng phẳng, đất tương đối màu mỡ, dễ tưới một chút là được.
Vì thế ông dạo quanh núi một vòng, cuối cùng lựa chọn mặt phía Đông Bắc, một mảnh đất quá độ từ chân đến sườn núi.
Đất chỗ đó khá màu mỡ.
Cho nên cây ở đó cũng rất um tùm.
Thừa dịp mùa đông, Bạch trang đầu dẫn đứa ở lên chặt hết cây cối trên mảnh đất đã chọn kia, sau khi phơi xong còn có thể xây chuồng gà ở dưới chân núi.
Không sai, sau khi Bạch Thiện Bảo và Mãn Bảo trải qua một cuộc tranh luận kịch liệt, cuối cùng hai người cũng đạt thành nhất trí, vẫn dựa theo kế hoạch cũ quyết định nuôi gà ở dưới chân núi.
Đương nhiên, vì để cho gà không biến thành gà rừng, bọn họ yêu cầu cắm rào tre xung quanh tạo ra một vòng lớn, còn phải xây một cái chuồng gà nữa.
Ngoài ra, còn phải dựng mấy gian nhà tranh cho mấy đứa ở ở, cho nên cần không ít cây.
Bây giờ thôn trang nhỏ chỉ có ba đứa ở, là Lưu thị nhận từ chỗ Bạch lão gia, nhưng nhiều chuyện như vậy mà chỉ dựa vào ba đứa ở là chuyện không thể.
Cho nên Lưu thị rất hào phóng bỏ ra một phần tiền để mời người làm công ngắn ngày.
Mãn Bảo gần quan được ban lộc, bé báo danh cho mấy ca ca của bé trước.
Đám Chu tứ lang mới vừa bán hết gừng tươi, gần đây đang nghỉ ngơi ở nhà, nghe tin thì xắn tay áo đi làm công.
Chu lão đầu thấy thế, bèn bảo tiểu Tiền thị và Phùng thị cũng đi, nói: "Đừng lấy tiền công, coi như là giúp muội út các con.
"
Đương nhiên là hai nàng không có ý kiến.
Ba đứa trẻ muốn nuôi gà, nhưng rốt cuộc phải nuôi như thế nào, chính bọn họ cũng không biết.
Mà hiển nhiên ba đứa ở cũng không hiểu lắm, cắm rào tre rất thưa, chắc cũng chỉ ngăn được mấy con gà to, mấy con gà nhỏ khác có khi còn chẳng cần cố chui mà vẫn có thể nghênh ngang ra vào như đi dạo phố.
Tiểu Tiền thị bèn cùng Phùng thị cắm lại rào tre một lần nữa, dọn sạch chỗ chân núi hoang, thay đổi vị trí chuồng gà.
.
Bạch trang đầu thấy vậy, mặt hơi đỏ lên.
Lần này nhà họ Bạch