Quà bé chuẩn bị đều đựng trong hộp trúc, quà cho ba con trai của Trang đại lang là ba hộp trúc giống nhau như đúc, lúc vợ Trang đại lang nhận lấy thì thấy hơi nặng, không biết bên trong là cái gì.
Quà tặng cho Trang đại lang là một bộ bút, đây là do Mãn Bảo dùng tiền tiết kiệm của mình mua trong hiệu sách, còn quà tặng cho vợ Trang đại lang là hoa mà Mãn Bảo tình cờ nhìn thấy trong trung tâm mua sắm.
Khoa Khoa nói đó là hoa giả, thường cắm trong bình để trang trí nhà cửa, kỹ thuật bình thường, nhưng Mãn Bảo cảm thấy rất đẹp, còn đẹp hơn hoa thật, hơn nữa còn không đắt, vì thế bé mua cả một bó to.
Hết cách, một phần chỉ bán cả một bó, một bó có mười một bông, bé không rõ vì sao lại là mười một bông, nhưng nhiều hơn một bông cũng là chuyện tốt mà đúng không?
Sau khi Mãn Bảo mua về thì đưa cho bốn chị dâu mỗi người một bông, bé đương nhiên cũng có một bông, sau đó là Đại Nha và Nhị Nha, ngay cả Tam Nha nhỏ tuổi nhất cũng có một bông, còn lại ba bông, Mãn Bảo để lại một bông, hai bông kia thì đặt vào hộp trúc tặng cho vợ Trang đại lang.
Trong tất cả số quà tặng, quà cho Trang đại lang là đắt nhất, Mãn Bảo cũng rất đau lòng, bé cảm thấy quà cho nữ giới dễ chọn hơn, trong trung tâm mua sắm có rất nhiều thứ đẹp đẽ có thể lấy ra làm quà tặng, không giống như chọn quà tặng cho nam giới, quá phiền não.
Quà lần này tặng cho Bạch Thiện Bảo bé phải chọn mất hai ngày mới chọn được, trong quá trình chọn quà thì phát hiện ra hoa giả kia.
Loại hoa này Mãn Bảo chưa từng thấy bao giờ, nhưng lần đầu tiên thấy nó đã cảm thấy rất đẹp, chủ yếu là màu của nó rất đẹp.
Thẩm mỹ của Mãn Bảo kế thừa Tiền thị và tiểu Tiền thị.
Hai mẹ chồng nàng dâu cảm thấy màu đỏ rực là đẹp nhất, Mãn Bảo được hai người nuôi lớn, cũng cảm thấy màu đỏ rực đẹp nhất, cho nên lúc ấy nhìn thấy nó liền cảm thấy hoa này thật đẹp.
Trang phu nhân cất những quà bọn họ mang tới đi, chờ đến khi khách đi cả rồi mới kiểm kê những món quà này.
Đương nhiên nàng sẽ xem quà của nhà họ Bạch trước, quà hai nhà mang tới đều không khác nhau lắm, không chỉ quý giá, còn rất thực dụng.
Lưu thị tặng những tấm vải vóc tốt nhất, quan trọng là, không chỉ có màu hợp với nam giới, còn có màu mà nàng thích, hiển nhiên đây là chuẩn bị cho nữ quyến trong nhà.
Trang phu nhân sờ tới sờ lui, cuối cùng vui vẻ để sang một bên.
Bạch lão gia vì muốn Trang tiên sinh nhận con của hắn, cũng rất nhọc tâm, cố ý thêm ba phần vào số quà Lưu thị chuẩn bị.
Chờ đến khi kiểm kê hết quà của hai nhà, lúc này Trang phu nhân mới mở hộp quà Mãn Bảo tặng ra, nhìn thấy hộp bút thì đưa cho trượng phu, sau đó mở hộp của nàng, vừa mở, nàng liền kinh sợ.
Trang đại lang nhìn sang, hỏi: "Sao thế?"
Nhìn thấy hoa bên trong hộp, hắn cũng hơi kinh ngạc, "Thời tiết bây giờ lấy đâu ra hoa?"
Trang phu nhân đưa tay chạm nhẹ, cảm giác không thật của hoa làm nàng ngẩn ra, vội vàng cầm lên xem.
Trang đại lang cũng thấy vô cùng hiếm lạ, "Thế mà lại là giả à? Làm giống thật quá, đây là làm từ cái gì?"
"Không biết," Trang phu nhân tiếc nuối nói: "Đáng tiếc nhà mình không có con gái, nếu không.."
Trang đại lang bèn cười nói: "Nàng cài cũng được mà."
Trang phu nhân cười dỗi: "Ta đã đến tuổi này rồi, còn cài hoa gì chứ."
Trang đại lang trực tiếp cài hoa lên đầu cho nàng, sau đó cười nói: "Đẹp lắm."
Trang phu nhân cũng cúi đầu cười, mở ba cái hộp còn lại ra, phát hiện bên trong toàn là kẹo, còn là những loại kẹo nàng chưa từng thấy bao giờ.
Nàng ăn thử một viên, không khỏi cảm thán, "Vị tiểu nương tử cũng rất có lòng, chỉ là không biết nàng ấy kiếm đâu ra được nhiều thứ tốt như vậy."
Trang đại lang không chút để ý, cười nói: "Ở nông thôn luôn có mấy người có tay nghề, đây cũng không có gì lạ."
Hắn nói: "Ta thấy màu của mấy loại vải này khá đẹp, nàng làm cho phụ thân thêm mấy bộ quần áo, qua Tết là phụ thân phải đi xuống nông thôn dạy học rồi."
Trang phu nhân đồng ý, cất hết đồ đi.
Trang tiên sinh cũng nhìn thấy hoa cài trên đầu Trang phu nhân, biết đây là