Bạch Thiện Bảo và Mãn Bảo nhìn cậu, Bạch nhị lang uể oải nói: "Những người tới mua lương thực nhà ta hàng năm đều rất có tiền.
"
Mãn Bảo: "Đó là lương thương mà?"
"Lương thương không phải là người sao?"
Bạch Thiện Bảo và Mãn Bảo:.
Chẳng qua lúc này hai người đều rất mệt, người mà mệt, thì sẽ không muốn động não, cho nên vấn đề khó như này bị hai người tạm thời ném ra sau đầu.
Mãn Bảo ngây ngốc nhìn nhóm người làm thuê đi qua đi lại, bọn họ đã trồng ra rất xa, chỉ để lại vài hàng cho ba đứa trẻ.
Ở trong mắt đám người làm thuê, ba vị chủ nhỏ này là ăn no rửng mỡ mới muốn đi trồng trọt.
Chứ những đứa trẻ bằng tuổi bọn họ ở nông thôn đã sớm xuống ruộng được rồi, có thể làm nửa lao động, nhưng ba vị này vừa nhìn là biết chưa từng làm ruộng bao giờ, bởi vậy tốc độ cũng không nhanh.
Cho nên đối với sự hỗ trợ của bọn họ, nhóm người làm thuê cũng không quá cảm kích.
Phỏng chừng Mãn Bảo cũng biết ba người họ bị chê, cho nên chỉ ngồi ngây một chỗ nhìn bọn họ suy nghĩ, cũng không đi tới đi lui sau bọn họ nữa.
Chủ yếu là giờ bé rất mệt, sức lực hữu hạn, cũng không muốn chạy loăng quăng làm gì.
Nhìn mải miết, cuối cùng bé cũng phát hiện ra sự bất thường.
"Vì sao người làm thuê chúng ta mướn đều là nam?"
Bạch nhị lang lắc đầu.
Bạch Thiện Bảo thì ngẫm nghĩ nói: "Ta nhớ năm nào bác họ mướn người làm thuê cũng đều là nam, ít nhất thì trong mấy năm ta tới đây đều là như thế.
"
"Không sai, trước nay Bạch lão gia chỉ thuê đại ca tam ca ta, mấy người đại tẩu chưa làm thuê cho Bạch lão gia bao giờ.
" Đầu óc gần như bãi công vì mệt của Mãn Bảo miễn cưỡng xoay chuyển, nói: "Thật ra mấy chị dâu ta làm việc cũng rất giỏi, không kém mấy đại ca ta.
"
Bé nói: "Đương nhiên, việc như cày ruộng là do mấy ca ca ta làm, nhưng việc như rải phân, gieo hạt, đánh luống thì thật ra mấy chị dâu ta còn làm tốt hơn cả các ca ca ta.
"
Bạch Thiện Bảo như suy tư gì, "Ta nhớ tiên sinh từng nói, ruộng đinh chỉ chia cho thanh niên, phụ nữ không có ruộng.
Vậy chẳng phải là càng nên để các nàng tới đây làm thuê sao?"
Mãn Bảo gật đầu, "Đúng vậy.
"
Hai người liếc nhau, Bạch Thiện Bảo lập tức nói: "Chiều nay về nhà ta sẽ nói với bà nội, để bà mời một ít phụ nữ tới làm thuê.
"
Mãn Bảo vô cùng tán thành gật đầu, "Bảo đứa ở dọn ra một gian cho các nàng ở, nếu các nàng không thể về nhà, vậy cứ ở tạm chỗ này.
"
Mấy người làm thuê bọn họ mướn đều đang sống tạm trong mấy túp lều tranh dựng ở chân núi.
Bây giờ mới là đầu xuân, tuy trời đã chuyển ấm, nhưng chắc chắn cũng sẽ có lúc lạnh, Mãn Bảo vẫn luôn cảm thấy phụ nữ yếu hơn đàn ông, cho nên phải tạo điều kiện tốt hơn chút cho các nàng.
Làng trên xóm dưới, đừng nói là địa chủ ở nông thôn, cho dù có là huyện thành thì cũng chỉ thuê đàn ông đến làm thuê, không có chuyện thuê phụ nữ.
Cho dù là giúp việc bếp núc, cũng đa số là tuyển đàn ông, kiểu việc gì sẽ tìm phụ nữ đây?
Hầu hạ trong hậu viện sẽ tuyển phụ nữ, nhưng cơ hội như vậy rất hiếm.
Hơn nữa nếu đã có cơ hội này, thì họ cũng suy xét các tiểu cô nương trước, ai muốn những người phụ nữ đã đứng tuổi, tay thô chân to?
Cho dù là Lưu thị thì khi nghe họ nói những lời này cũng phải sửng sốt hồi lâu, tận đến khi cháu trai lặp lại lần thứ hai thì lúc này Lưu thị mới đồng ý, nhưng vẫn không nhịn được hỏi: "Vì sao lại muốn thuê phụ nữ?"
"Bởi vì không thuê được đàn ông ạ, không phải bà nội nói vì bây giờ đang là ngày mùa nên rất khó thuê người làm sao ạ? Mãn Bảo nói, phụ nữ trồng trọt không kém hơn đàn ông, thậm chí ở phương diện nào đó còn nhanh hơn đàn ông, trồng cẩn thận hơn nhiều.
"
Lưu thị cười gật đầu, "Đúng là có hơi khó thuê, nếu phụ nữ làm không kém, vậy thì thuê mấy người đi.
"
Nhưng thật ra phụ nữ cũng không dễ thuê, bởi vì có rất ít phụ nữ đi làm công ngắn hạn, hơn nữa đột nhiên thuê phụ nữ làm việc, chỉ sợ các nàng cũng thấy nghi ngờ trong lòng.
Cho nên Lưu thị ngẫm nghĩ, bèn để người đến thôn Đại Lê mời vợ của lí trưởng sang đây trò chuyện.
Không đến hai ngày, một tin tức đã truyền khắp mấy cái thôn lân cận, rằng nhà Bạch lão phu nhân mới tới thôn Thất Lí muốn thuê một ít phụ nữ chăm chỉ, giỏi trồng trọt làm việc cho họ, tiền công cũng giống như đàn ông, một