Trang Uyển trên đầu nghiêng nghiêng treo trâm rốt cuộc chịu đựng không nổi mà rơi xuống, ở trên gối đầu bắn một chút, dừng ở trên mặt đất, phát ra một tiếng giòn vang.
Phun...... Ra tới......
"Uyển Uyển bộ dáng này thật là......" Dận Chân cười khẽ một chút, tay dính đầy dâm dịch lướt qua còn ở huyệt khẩu rút ra, thong thả mà cắm vào.
"...... Mê người......"
Trang Uyển theo bản năng mà nghẹn ngào một chút, tình triều đã lâu làm lí trí nàng cùng bình tĩnh càng thêm xa xôi, nàng dựa vào vai Dận Chân suy yếu vô lực mà câu lấy cổ hắn, sợi tóc thật dài dừng buông xuống trước bộ ngực sữa, đen trắng đan xen mà đáng chú ý.
" Đừng...... Thật không......"
"Uyển Uyển không nghĩ muốn?"
Dận Chân ôm mĩ nhân trong lòng ngực không nhanh không chậm mà kéo xuống quần áo nửa treo nửa rớt, ném xuống giường. Tuyết nhũ đầy đặn, mảnh khảnh vòng eo, mông tròn trịa cùng với làn da đồng sắc dây dưa ở bên nhau hai chân thon dài, hắn vươn tay cầm một bên đỉnh hồng anh triển khai mềm mại, tựa như trong ngực âu yếm một kiện tinh xảo tuyết sứ.
Chỉ là tuyết sứ kia lại không có xúc cảm ấm áp xúc cùng hưởng thụ.
Thân thể tiêm nhiễm lẫn nhau, cùng hô hấp không ngừng đan xen hỗn hợp. Đại não nam nhân phảng phất bắt đầu thiêu đốt, đem hắn mang vào tư mật thế gian không thể nói ra.
Dận Chân cúi đầu, từ bên sườn hôn lên khóe miệng Trang Uyển, triền miên lại thâm trầm, dính người lại si tình. Không biết là ai si mê ai, tình thâm vì ai.
"Uyển Uyển......"
Hắn thấp thấp mà thở dài, không lưu khoảng cách mà mút đôi môi hồng diễm diễm, phát ra thanh thúy vệt nước.
"Đi lên."
****
Một đôi bàn tay rắn chắc to đỡ trên eo Trang Uyển, thoáng dùng sức đem vòng eo nâng lên. Làn da nam nhân rắn chắc cọ bối thịt nàng yếu ớt mẫn cảm làm cho nàng nước sốt thêm giàn giụa. Nàng đem mặt chôn ở trong cổ Dận Chân, theo bản năng mà phe phẩy đầu, thân mình lại bị ỡm ờ mà hướng căn nhiệt nhiệt ngạnh cương kia..
Tóc Trang Uyển dính nước mắt dán ở trên mặt, vô lực mà ưm a....
"Quá xấu hổ rồi...... Không cần......"
Giống nhau hài tử, cố tình hắn yêu mà khẩn, nhìn thấy nàng liền hận không thể lập tức ôm vào trong ngực, đem nàng xoa nắn đến mềm mại.
Dận Chân híp híp mắt, nhẹ giọng đùa với nàng..
"Hôn ta một chút......sẽ không lộng nàng."
Mắt tiểu phúc tấn hàm chứa nước mắt nửa tỉnh nửa mê mang, trừu trừu tháp tháp, nửa ngày mới ngơ ngác mà thấu lên, đem môi ẩm ướt môi hướng trên mặt hắn...
Môi nành mềm như bông y như tơ lụa hảo hạng cọ xát khiến tâm hắn phát ngứa.
"Trên mặt ta không tính."
Dận Chân dùng phía dưới mạnh mẽ đỉnh nàng một chút, cúi đầu ngậm lấy môi anh đào,