Trang Uyển tất nhiên là không trả lời hắn, nhưng mà nam nhân lần này tựa hồ không tính toán nhân nhượng khi Trang Uyển, chỉ dọc theo cằm và cổ nàng chậm rãi liếm cắn, bàn tay to cách áo yếm không nhanh không chậm mà xoa nắn nơi mềm mại, trong miệng thấp thấp mà nói những lời thô tục.
"Buổi sáng cho nàng ăn no? Ta còn căn dặn bọn nô tài không được quấy rầy nàng"
Trang Uyển nghe vậy trên mặt hiện ra một mạt ửng hồng, thấp thấp mà phản bác:
"Thiếp nào có ngủ lười, trong phủ việc gì thiếp điều biết..."
Dận Chân ngực truyền đến một trận chấn động rất nhỏ:
"Đó chính là lãng phí?"
Trang Uyển mắt đẹp trừng hắn. Dận Chân nghiêng người để Trang Uyển ghé vào trên người mình:
"Tối qua bổn Tứ gia bị một tiểu yêu tinh dày vò cả đêm, hôm nay Uyển nhi nàng định bồi thường ta như thế nào.?"
Trang Uyển không phải không hiểu phong tình, lần thứ nhất là ngượng ngùng, lần hai lần là tình thú, lần thứ ba chính là mất hứng. Dận Chân trên mặt thần sắc như cũ, chỉ có đáy mắt một mảnh nóng cháy, nàng không khỏi nổi lên ý xấu, gối đầu lên vai hắn, một chân ở dưới chăn trực tiếp gác qua người Dận Chân, ngón tay cách một lớp tẩm y đơn bạc mà thoáng dùng sức, khiêu khích mà vẽ loạn vài vòng.
"Kia...... Tứ Gia nói, nên như bồi thường như thế nào?"
Nói, ngón tay vẫn như cũ làm loạn trên người hắn:
"Là như thế này? hay vẫn là...... Như vậy?"
Dận Chân thân mình đột nhiên giật mình, lại là Trang Uyển dùng chân khiêu khích, cọ cọ nơi đang ngẩn đầy của hắn. Ban đầu còn chút e thẹn, sau đó liền vứt bỏ câu nệ mà trượt qua lại đỉnh đầu hình nấm, gần trong gan tấc rõ ràng cảm nhận nhiệt độ cơ thể Dận Chân tăng lên, không hề ức chế mà là vạn phần hưng phấn.
Lửa nóng dưới thân theo khiêu khích càng thêm dựng thẳng, Dận Chân ánh mắt thâm thúy mà nhìn chăm chú vào phúc tấn bên cạnh, nhược điểm chí mạng của nam nhân bị chậm rãi ma xát, thỉnh thoảng cọ xát đến đỉnh quy đầu. Trang Uyển tay sớm đã cởi áo Dận Chân, một đôi tay ngọc chậm rãi ở trên da thịt màu