Đó là ký ức mà nguyên thân thực sự của Tứ phúc tấn lưu lại, thuở Dận Chân còn ở trong cung, mỗi ngày buổi sáng đọc sách, buổi chiều cưỡi ngựa bắn cung, khó tránh khỏi có thương tích. Dận Chân lòng tự trọng cao, cũng không thích để người khác biết hắn bị thương, truyền thái y càng không có khả năng.
Nguyên Tứ phúc tấn liền nảy ra ý tưởng chuẩn bị một hộp dược liệu trên đầu giường. Mỗi đêm chờ Dận Chân ngủ say mới nhẹ nhàng giúp hắn xử lí vết thương một người chút.
Ngần ấy năm, tuy rằng Dận Chân sớm đã xuất cung lập phủ nhưng một chút cũng không thay đổi. Trang Uyển nhìn phía trước chợt cảm phục nguyên thân trước đây đối với Dận Chân đúng là dụng tâm lương khổ, một lòng một dạ.
Dận Chân tựa như không phát giác điểm giống nhau của dược vị, chưa bao giờ hỏi qua là cái gì, lại không nghĩ hắn đã sớm biết đến sự tồn tại của nó.
Lúc này Dận Chân hỏi nhưng thật ra Trang Uyển lại cứng họng, nhìn trong mắt Dận Chân liền làm như bởi vì ngượng ngùng mà nói không nên lời, cũng không nháo nàng, chỉ câu môi, ngón tay ở bên trong lung lay một chút, lấy ra một cái bình nhỏ, đứng dậy nhìn nàng, nói.
"Lại đây."
Trang Uyển hơi chần chờ sau đó mới tiến lên, bị nam nhân bắt lấy.
Dược liệu dạng bột phấn rải đều lên miệng vết thương, phỏng chừng có tác dụng cầm máu. Trang Uyển tâm tư phức tạp mà nhìn động tác Dận Chân, đối phương như đang gieo cho nàng dược tâm làm nàng bối rối, lại cố tình làm nàng chậm rãi không nhìn rõ phương hướng, gương mặt chậm rãi nhiễm nhiệt độ. Tay nàng chỉ run lên một chút, Dận Chân lập tức cảm nhận được.
"Đau sao?"
Hắn nhíu mày, tay hơi hơi hạ xuống, càng thêm đều đều mà đem bột phấn nhẹ nhàng thoa ở miệng vết thương, lúc trước bắt lấy tay nàng rõ ràng cảm nhận được nó hơi run lạnh, hiện tại Dận Chân càng thêm dụng tâm đem độ ấm từ tay mình truyền cho.Trang Uyển như thể đem sự ấm áp rót vào mạch đập.
"Một chút liền tốt."
Trang Uyển trước giờ đánh giá Dận Chân không tốt trên tất cả phương diện, vô số khuyết điểm. Nhưng nàng cần phải thừa nhận làm Tứ phúc tấn quá khổ sở, có nước mắt, có thê lương, thậm chí còn có tuyệt vọng đối với nam nhân này, nhưng mà hắn chỉ cần dựa vào vài động tác ôn nhu liền làm trái tim thiếu nữ đập thình thịch trước sự nhu tình cùng săn sóc ấy.
Hắn chỉ là chưa từng từng yêu Tứ phúc tấn mà thôi. Cũng có lẽ, hiện tại chỉ là do tự Trang Uyển nàng ảo giác?
Nàng lẩm bẩm tự hỏi lòng mình:
"Rõ ràng vẫn luôn chưa từng hỏi