Vì việc này Ngô ma ma còn không tránh được một trận đau lòng, chỉ là Lý thị rất khôn khéo nên tình hình chưa đến mức không thể thể cứu vãn...
Trang Uyển càng là đương nhiên, Lý thị thần sắc liền càng thêm cứng đờ, không khỏi liếc mắt hướng nhìn Dận Chân.
"Tiện thiếp tất nhiên là biết đến...... Hôm qua tiểu nha đầu vì tiện thiếp quấy rầy phúc tấn hồi lâu, tiện thiếp sau khi biết rất sợ hãi. Tiện thiếp thân thể không khoẻ......"
"Nếu thân thể không khoẻ, nên ở trong phòng an dưỡng,"
Dận Chân chợt lên tiếng, không kiên nhẫn mà xoa xoa nhẫn ngọc trên ngón tay.
"Nếu nhi tử nàng không tiện chăm sóc thì trực tiếp đưa đến đây......"
Lý thị lại lần nửa ngốc mặt, con cái là sinh mệnh của ả, nhìn nam nhân trước mặt thần sắc lạnh nhạt không khỏi thất thanh.
"Tứ gia! Nhi tử chính là sinh mạng của thiếp...."
Bên này trong lòng Trang Uyển cũng đột nhiên loạn lên, nàng tất nhiên là không muốn nuôi dưỡng con của Lý thị, nhưng cố tình không biết Lý thị lại làm gì chọc đến Dận Chân, hắn xưa nay yêu ghét đều cất giấu trong lòng, phỏng chừng này nam nhân có muộn phiền, lại muốn đem con của Lý thị đưa đến cho nàng.
Rốt cuộc dự tính chuyện gì? Tiểu thiếp vẫn luôn sinh chuyện, đến chính phòng lăn lộn không thành?!
Hiển nhiên Dận Chân mày kiếm thật mạnh khơi mào, Trang Uyển vội vàng ngắt lời nói.
"Muội muội đây làm sao vậy, Tứ gia chỉ là thông cảm muội thân thể khó chịu, chỉ sợ hài nhi cùng hài tử trong bụng khi được chăm chút tốt mà thôi. Tống thị cũng là từng có rất nhiều hài tử, tạm thời để muội ấy chăm sóc, chờ thân thể muội tốt lên lại đón chúng trở về, chẳng phải tốt hơn sao? "
Hiển nhiên Lý thị còn muốn nói gì nữa, Tranh Uyển khẽ cười.
"Quan hệ xưa nay giữa các muội là thân cận, giao cho Tống muội muội chăm sóc tốt hơn để ở chỗ ta. Tứ Gia, người xem xem như vậy có được không "
Lời nói này chính là ám chỉ thời điểm Lý thị đắc thế, Tống thị không thể không hướng Lý thị quy phục, bị ép tới gắt gao. Cả buổi sáng liền nháo ra chuyện, Dận Chân nghĩ đến lúc trước để Trang Uyển tay ôm hài tử khi phản ứng, thở dài đáp ứng.
"Cũng được, nàng tự xem mà an bài đi."
Trang Uyển trong lòng buông lỏng, liền gọi Trúc Tương tới.
"Đi đến chỗ Tống cách cách nói một tiếng, chỗ của muội ấy có mấy gian phòng không, nhanh sai người bố trí, đồ vật thì cứ vào nhà kho lấy cái mới ra dùng, chớ để bọn trẻ