Say rượu Dận Chân giống một đứa trẻ, Trang Uyển không thể không chăm hắn, thuận tiện giải bím tóc chải đầu cho hắn, bọn nha hoàn bên cạnh sớm đã nhận được ánh mắt mà lui đi ra ngoài.
Chỉ nguyện năm xưa nếu lúc này, sớm sớm chiều chiều không chia lìa. Chiếu theo cách nói của Tam phúc tấn, chính mình không phải cũng là cái tâm không khoan sao?! Nghĩ đến đây, Trang Uyển thấp đầu, nhẹ giọng nói.
"Năm lại các tỷ muội mới nhập phủ cũng nên chuẩn bị vài gian phòng, tây viện của Tống muội muội xem chừng có hơi nhỏ một chút, nên để muội ấy cùng tiểu hài tử dọn vào gian rộng rãi hơn. Nên tây viện sẽ trống, có thể để cho người mới dọn đến ở. Ngài xem như vậy được không? "
Nghe vậy, Dận Chân đang gối đầu trên chân Trang Uyển nhíu nhíu mi, cất giọng.
"Năm sau việc nhiều...... Thổ mộc vẫn là mạc động, miễn cho bị kéo."
So với đặc quyền hoàng gia mà nói, cái gọi là kéo, đơn giản là bởi vì việc tang lễ cử quốc cùng ai. Trong cung các quý nhân đều còn hảo hảo, có thể cùng hoàng thân quốc thích dính dáng, dư lại chỉ có thân vương.
Cung Thân Vương Thường Ninh bị bệnh vẫn không có gì khởi sắc; Dụ Thân Vương Phúc Toàn vào năm trước cáo bệnh ở nhà, bởi vì sau chuyện của Sách Ngạch Đồ, cũng không biết tình hình sẽ như thế nào.
Dận Chân ở trong cung đại khái nghe được chút tin tức, cũng không biết rõ là ai......
Không phải nàng có thể tiếp tục hỏi nói, cũng khó trách Dận Chân nói lời hàm hồ, nay may có việc dự là không được. Trang Uyển trong lòng tính toán, trên mặt vẫn tiếp tục nói chuyện người mới.
"Nhưng bên kia không thể ở lâu dài...... Bằng không đem một bên chính viện bên này sửa thành 2 gian phòng? Tiện có sẵn đồ dùng......"
Dận Chân hơi hơi mở mắt ra, kỳ quái mà nhìn phúc tấn.
"...... Bố trí phòng ở đây, chẳng phải là lại ngày ngày đều nghe ầm ĩ?"
Nói xong, bản thân Dận Chân mình gật gật đầu, giống như trách cứ Trang Uyển suy nghĩ không chu toàn, "Cực phiền." Trang Uyển nheo mắt, rốt cuộc là nữ nhân nào cư