Trúc Tương thân mình run lên một chút, liền bị Tô Bồi Thịnh đuổi xả đi ra ngoài.
Bên trong Trang Uyển thấy thế càng không thuận theo.
"...... Trừ bỏ lăn lộn với thiếp, người còn lăn lộn với cả nha hoàn của thiếp! Dận Chân người..ưm.. "
Một cái hôn, ngăn chặn lời nói đầy phẫn uất của nàng.
Vốn chính là lão thụ phát tân chi, cố tình không nị oai bao lâu, Dận Chân lại bị phái đi làm việc, lại gặp nhau nhưng không phải thiên lôi địa hỏa, cố tình phỏng chừng Trang Uyển đang mang thai hài nhi, Dận Chân không dám xuống tay, nhịn thương nhịn nhớ ngày đêm nên hiện tại cư nhiên chạm vào cả hai không khỏi đều động tình. Nụ hôn chưa hết, Trang Uyển liền cảm giác được dưới thân nam nhân dưới thân có lửa nóng, tức khắc gương mặt đỏ bừng, đẩy đẩy bả vai Dận Chân
" Thiếp đang mang thai....."
Tứ gia hàm hàm hồ hồ mà lại đi hôn xuống mặt phúc tấn
"Dường như đã hơn 3 tháng?! "
Ba tháng...... Kia không phải là thời gian thai đã ổn định sao?......
Trang Uyển gương mặt tức khắc càng thêm đỏ, lực đẩy hơi dùng sức, bỏ Dận Chân qua một bên.
"Tứ gia nghĩ muốn cái gì đây"
Dận Chân nhìn bộ dáng Trang Uyển ngượng ngùng, hứng thú càng tăng thêm, nói đến việc ba tháng này vẫn là nhớ tới trước kia Lý thị được sủng ái nàng từng nói với hắn, lúc ấy hắn phần lo lắng hài tử, nghe xong chỉ vờ như không nghe thấy, nhưng lại đổi ý đến chính viện.
Duỗi tay ôm lấy Trang Uyển trở mình, miễn không cho ngăn lên bụng nàng, "Uyển Uyển cho rằng ta đang suy nghĩ cái gì?"
Trang Uyển chuyển đầu không để ý tới. Dận Chân tự nhiên sẽ không dễ dàng buông tha nàng, cổ tà hỏa tronv đáy lòng càng thêm lớn, thấy nàng chuyển quá mức, bàn tay Dận Chân đi xuống vén lên vạt áo nhanh chóng tìm đến nơi no đủ.
Bắt được nhược điểm Trang Uyển. Từ hồi nàng mang thai tới nay cũng không biết có phải vì ảnh hưởng từ thai nhi hay không mà cơ thể nàng trở nên cực mẫn cảm. Một bộ ngực sữa cũng trướng trướng, bị bàn tay Dận Chân cách áo yếm xoa nắn như thế tức khắc giãy giụa không được, thân mình mềm sắp tan thành xuân thủy, bị xoa nắn vài cái, phía dưới cũng trở nên lầy lội bất kham - một dòng mật dịch thuận đường chảy xuống.
"Tứ Gia...... đừng......"
Dận Chân ban đầu chỉ là đáy lòng có chút muốn, bên tai vang lên thanh âm Trang Uyển so với ngày thường còn mảnh mai hơn, mắt hướng gương mặt như phù dung nhìn lên, nhất thời bị vẻ mặt Trang Uyển hàm chứa xuân sắc khóe mắt rưng rưng kích thích cổ tà khí như thế nào đều không chịu nổi nữa, chỉ xả một cái áo lót bị nam nhân một phen kéo ra, lộ ra vùng đầy đặn quyến rũ, đỉnh anh đào đỏ đến chói mắt kích thích nam nhân chiếm lĩnh. Dận Chân một ngụm ngậm lấy một bên, bàn tay to cũng không nhàn rỗi mà xoa nắn bên còn lại, nhũ hoa trắng noãn phút chốc bị xoa thành đủ loại hình dạng, run rẩy trong bàn tay hữu lực.
Trang Uyển cứng còng thân mình, nửa ôm