Dận Chân có chút bực bội.
"Như thế nào không thiếu người, buổi sáng Lý thị còn đến chố tiểu a ca. Khi nào việc chăm sóc các a ca lại đặt trên vai phúc tấn. Tại sao nàng lại không tự chiếu cố lấy mình"
Nam nhân thanh âm có phần gay gắt, rất nhanh làm Hoằng An đang ngủ trên giường giật mình khóc ré lên.
"Khóc cái gì, còn không nhanh ôm đi!"
Hoằng An khóc đến đinh tai nhứt óc, Dận Chân quát lên.
" khóc lớn như vậy, nhị a ca cũng không lớn tiếng bằng "
Đề tài lệch về một bên, cảm giác liền không thích hợp.Trang Uyển trong lòng cũng bực, tốt xấu gì cũng là miếng thịt trên người mình,nhưng lại bị nam nhân này đánh giá không tốt nàng không khỏi sinh ra ức chế.
Sau khi sinh hài tử, tinh thần đã trở lại, tính tình cũng lớn. Mọi chuyện đều đặt con lên hàng đầu, làm gì có chuyện kiên nhẫn với tính xấu của Dận Chân.
Huống chi này đột nhiên lại đến đây tức khí.
"Rốt cuộc là Tứ gia có thể đau lòng?! Lý muội muội ngày ngày hướng bên này, thiếp thân thế nhưng không nghĩ truy cứu. "
Trang Uyển đem Hoằng An giao cho ma ma đứng bên cạnh, ra kệnh cho lui, lúc này mới nhấp giả cười đứng dậy.
" Người do Tô công công đưa tới đều tốt, ngày khác thiếp thân lại bố trí thêm người bên chỗ nhị a ca, Nam Viện lúc trước phân người đến chỗ Cảnh cách cách, bên kia thiếp thân tự đi hỏi xem cần thêm bao nhiêu người."
Nói xong, liền hướng bên ngoài đi.
"Thôi, hiện tại liền tìm người trở về, không đề phòng thời điểm, nghĩ tới vẫn là nhanh đem việc thi hành, đã nhọc Tứ gia quan tâm, cũng đều là thiếp thân thất trách......"
Nam nhân ban đầu chỉ là trong lòng không vui một chút, khi thấy Trang Uyển phải đi, chạy nhanh lại khụ một tiếng, xụ mặt nói.
"Đều đã trễ thế này, việc này nàng nhớ rõ, ngày mai làm cũng không muộn. Hãy dùng cơm đi."
Trang Uyển dừng lại bước chân, cười như không cười mà nhấp nhấp miệng.
"Nếu Tứ gia đã nói như vậy, vậy mau chuẩn bị cơm."
***