Vốn phòng bếp không lớn, bỗng chốc chen vào hai người nam nhân có thân hình cao lớn, nhất thời có vẻ chật chội không chịu nổi, hơn nữa Lý Tiểu Ngũ vây quanh tam ca hắn đùa giỡn, Lý Mạn bất đắc dĩ bị chen đến phía sau bệ bếp, không có cách nào nhào bột.
Lý Ngôn thấy thế, liền kéo hai đệ đệ, sau đó chỉ chỉ cá trên thớt, mỉm cười nói với Lý Mạn, "Vất vả ngươi."
Giữa trưa ăn cá sao? Nhưng cô đang nhào bột, dự định nấu mì.
"Tiểu Ngũ, đệ phụ trách nhóm lửa." Lý Ngôn phân phó tiểu đệ, sao đó kéo tam đệ ra cửa.
Các ca ca đều trở về, Lý Tiểu Ngũ liền hoạt bát lên nhiều, "Tỷ tỷ, ta giúp tỷ nhóm lửa."
Lý Mạn thầm liếc mắt nhìn hắn, rốt cuộc là nàng nghĩ sai ý của tiểu tử này, hay là hắn căn bản nói dối quân tình? Vốn chỉ có hai người ăn trưa, tự dưng nhiều hơn ba người, xem ra, không thể nào nấu mì, nhưng bột đã nhào, giữa trưa không ăn thì rất lãng phí.
Suy nghĩ một chút, Lý Mạn quyết định nấu hơn nửa nồi cơm tẻ, bột này dứt khoát làm chút bánh bao là được rồi.
Đã quyết định giờ thì bắt đầu làm việc.
Nàng trước tiên múc hai bát gạo, vo sạch đổ vào nồi lớn nấu, lại đem khay hấp đặt vào trong nồi, sau đó đem bột đã nhào xong, nặn nặn thành những cái bánh bao cân xứng để trên khay hấp, đắp kím nắp, để Lý Tiểu Ngũ đi nhốm lửa.
Khi cơm đã nấu xong, Lý Mạn nhìn hai con cá chép béo khỏe trên thớt, đã xử lý sạch sẽ, nhưng nàng còn múc hai gáo nước rửa sạch lại một lần nữa.
Lại lấy ra một cái chảo khác, rửa sạch sẽ, nói với Tiểu Ngũ đang ở phía dưới nhóm lửa, "Chảo này làm nóng một chút, để ta nấu cá."
"Lý Tiểu Ngũ nhìn tay cô chỉ cái chảo, lập tức hiểu ý cô, đem bếp lò khác nhóm lửa, để chảo lên bếp, sau đó cho thêm củi vào,