Lý Mạn đi ra, thấy Lý Họa chậm chạp không theo, nhìn lại, thấy hắn và bà chủ đang đo vải, còn mua sao?
Lý Thư và Lý Tiểu Ngũ đều đã đến cửa hàng bánh bao, kết quả phát hiện bạc đều trên người Lý Họa, hai người buồn bực vội vã quay về, "Tứ đệ, đệ làm gì đấy?"
Lý Họa lấy vải vừa mua xong cất vào trong bao bố, chỉ cười nói, "Vừa rồi hình như tiền thối lộn, tính lại lần nữa."
"Uhm." Lý Thư không thèm để ý, tay khoát vai Lý Họa, bắt đầu đi, "Chúng ta đi mua bánh bao, một văn tiền hai cái, nhân thịt."
Lý Mạn đợi ở tại chỗ, chờ bọn họ đi tới, mới yên lặng đi cạnh bọn họ.
Lý Tiểu Ngũ giãy khỏi tay Lý Thư, qua đó kéo cánh tay Lý Mạn.
Lý Mạn vỗ nhẹ cánh tay hắn, nhẹ nhàng cười hỏi, "Rất đói bụng phải không?" Nhìn hắn gấp gáp chạy đến cửa hàng bánh bao như vậy.
Lý Tiểu Ngũ cười sáng chói, chỉ vào cửa hàng bánh bao trước mặt, "Tỷ tỷ, chúng ta ăn bánh bao đi."
Bánh bao nhân thịt một văn tiền hai cái, nhân chay một văn tiền ba cái.
Lý Họa lấy năm văn tiền mua 10 cái bánh bao nhân thịt.
Đưa Lý Thư ba cái, Lý Tiểu Ngũ hai cái, Lý Mạn hai cái, còn ba cái dùng giấy bao lại.
"Tứ đệ, sao đệ không ăn?" Lý Thư vừa ăn vừa hỏi, bánh bao này thật thơm.
Lý Họa lấy bọc bánh nướng ra, gặm một cái, cười nói, "Đệ thích ăn bánh nhị ca làm."
Bánh bao cổ đại này thật sự giá cả phải chăng, nhưng cái nhức đầu là, rất nhiều dầu mở, cắn xuống một miếng, mỡ đều từ khóe miệng chảy ra.
Lý Mạn ăn một miếng liền không thể ăn miếng thứ hai, rất ngán...
Nhưng bánh bao nàng đã ăn không thể đưa người ta ăn, chỉ đành cắn răng nuốt xuống, cái còn lại, nàng sống chết không chịu ăn, vì thế đưa cho Lý Tiểu Ngũ.
Lý