Dục vọng như biển.
Kim Hoài An chưa bao giờ bị lật qua lật lại như con thuyền phiêu bạc không bến đỗ như vậy.
Chắc cái đó của Tần tiên sinh chính là khắc tinh của anh, chỉ cần nắc một cái là anh đã không chịu nổi, cả người nhũn ra, cửa sau ngậm đầy hỗn hợp gel bôi trơn và tinh dịch, tuyến tiền liệt bủn rủn như bị chọc rớt, đằng trước cũng không biết đã bắn bao nhiêu lần, giờ thì không vắt được một giọt dịch nào nữa, xụi lơ hất lên hất xuống, vừa đau vừa sướng.
Lần đầu tiên Tần Hước bắn lên trên lưng Kim Hoài An, bởi vì đó là lần đầu tiên nên còn chưa quen lắm, thời gian xuất tinh nhanh, vừa nhấp vào bên trong tầm 20 phút đã bắn rồi.
Trong nháy mắt xuất tinh, trong đầu Tần Hước chợt lóe lên nội dung mấy cuốn tiểu thuyết mạng gã từng tìm hiểu, chúng nói rằng người bị bắn vào lần đầu tiên sẽ không thoải mái, rất nhiều người sẽ bị sốt vào ngày hôm sau.
Nhưng lần thứ hai gã lại không buông tha Kim Hoài An dễ dàng như thế,