Lúc trước bởi vì Tống Như Ngữ làm loạn, Lạc Tĩnh Dực dọn đến trấm yểm Lệ thôn bảo hộ tiểu cp, nay dẹp yên giặc giã cũng không thấy có ý định trở về khách sạn. Lạc Tĩnh Dực không lên tiếng, dĩ nhiên Trần Cách cũng không nói gì, hai ngươi cứ như cũ ở chung một chỗ.
La tỷ không đi đại khái vì sợ lãng phí tiền bạc cũng như công sức tu bổ của trợ lý đi? Trần Cách tận mắt chứng kiến Triệu Liễm kéo một đội thi công đến đây khử khuẩn sát trùng, thay toàn bộ giấy dán tường, thảm trải sàn, sơn sửa từng ly từng tí, búng tay đem toàn bộ biệt thự không tồi lắm ban đầu rùng mình một cái biến thành hoàng cung.
Triệu Liễm nghe Trần Cách nói vậy, vui vẻ: "Quá lời quá lời, đây là tiêu chuẩn cơ bản của Lạc....khụ khụ khụ... La tỷ khi ra cửa"
Trần Cách vốn ít để ý chuyện tiền bạc của người khác nên ban đầu gặp gỡ cũng không nghĩ La Hân là phú bà, chỉ cảm thấy người này điều kiện không tồi, sành điệu lại có gu. Hiện giờ nhìn "tiêu chuẩn cơ bản" của nàng, mới hiểu được tại sao Tư tỷ nhìn mình mặc bộ quần áo nàng đưa lại giật mình.
Triệu Liễm cùng Trần Cách không chênh lệch tuổi với nhau lắm, dễ quen dễ thân, hơn nữa đều tự cảm thấy cả hai có duyên gặp gỡ nên lúc rảnh rỗi khá là quấn quýt.
Không biết có nhiễm sư phụ Lạc Tĩnh Dực không, nhưng Triệu Liễm đặc biệt thích khuôn mặt của Trần Cách, lúc trước chỉ kịp chụp vài cái ảnh, bây giờ có cơ hội gần gũi như vậy làm sao có thể bỏ qua, lôi kéo Trần Cách tạo 360 kiểu vẫn cảm thấy chưa thỏa mãn, hận không thể trườn bò lên trên chụp cả đỉnh đầu Trần Cách.
Lạc Tĩnh Dực gọi điện nói chuyện với Đào đạo xong, trở về biệt thự đúng lúc Triệu Liễm cùng Trần Cách đang ngồi với nhau trên xích đu đặt trong vườn. Triệu Liễm một tay cầm camera, một tay khoác lên vai người bên cạnh, xoay mặt tạo kiểu chu môi, cái miệng nhỏ chuẩn bị đáp xuống má trái của Trần Cách. "Không sai, chính là góc độ này...". Ngay khi Triệu Liễm muốn bấm nút chụp, trên màn hình bỗng trồi lên một trương mặt lạnh băng như ma nữ đòi mạng phía sau hai người.
"Ai nha má ơi" Triệu Liễm bị dọa đến tim muốn bay ra ngoài, di động trực tiếp rơi vào chân đau điếng. Double kill.
Trần Cách tim cũng đập thình thịch: "La tỷ, ngươi như thế nào xuất quỷ nhập thần không một tiếng động vậy"
Lạc Tĩnh Dực chắp hai tay sau lưng, nheo mắt lại giống như rất bất mãn: "Hai người đang làm cái gì?" Dáng vẻ giống như giáo viên chủ nhiệm bắt gặp học sinh yêu sớm.
Triệu Liễm nhặt điện thoại lên nhìn nhìn, xác định không nứt: "Không phải hai ta tình cảm chị em tốt nên muốn chụp vài tấm hình làm kỷ niệm sao? La tỷ, ngươi có muốn chụp cùng không?"
Lạc Tĩnh Dực lắc lắc đầu: "Ba ngươi kiêng cữ, không có hứng thú"
Triệu Liễm: "..."
Thân là trợ lý đi theo Lạc Tĩnh Dực lâu năm nhất, tiểu Triệu đương nhiên có bản lĩnh hiểu được ý tại ngôn ngoại không thua kém gì Phùng Duẫn Hâm, cho dù lão Phật gia chỉ phóng ra một tia mỏng manh ám hiệu, nàng đều có thể bắt lấy.
Ba người kiêng cữ? Vậy hai người thì chắc không sao?
Kiểu này là lão Phật gia ghét bỏ ta...
Triệu Liễm lập tức đứng dậy lấy khăn giấy sát khuẩn lau lau, làm tư thế mời chỉ vào nửa cái xích đu còn lại bên cạnh Trần Cách: "Lạc lão sư ngồi vào đây, ta chụp cho hai người một tấm"
Lạc Tĩnh Dực thong thả đi đến ngồi bên người Trần Cách, chỉnh chỉnh lại cái váy trên người cho ngay ngắn, ngoài mặt vẫn tỏ ra ghét bỏ, "Nào có gì hay ho mà chụp?"
Triệu Liễm muốn cười, nhưng vì giữ lễ nghĩa nên cố gắng kiềm lại thành ra khóe miệng cứ giật giật, nghĩ trong đầu – Lạc lão sư ngươi cũng thật ngạo kiều.
Biết tính tình Lạc lão sư như vậy, Triệu Liễm tủm tỉm cho nàng bậc thang leo xuống: "Dù sao cũng là chương trình truyền hình đầu tiên ngươi tham gia, La tỷ cùng tiểu cp chụp một tấm hình làm kỷ niệm có gì là không tốt. Đúng không, Trần Cách?"
Trần Cách gật đầu đến vui vẻ: "Đúng vậy La tỷ, cảm ơn ngươi trong thời gian chiếu cố ta" Kỳ thực Trần Cách luôn muốn hướng Lạc Tĩnh Dực cảm ơn, tuy nói tính cách của Trần Cách hướng nội, nhưng không phải là đầu gỗ không hiểu lễ nghĩa. Trong lòng nàng hiểu rõ, La Hân đặc biệt chiếu cố mình. Nếu không có vị tỷ tỷ này từ trên trời rơi xuống, sợ rằng đến giờ vẫn còn đang phải lăn lộn đấu tranh với Tống Như Ngữ.
Đã được một thời gian không dài không ngắn trôi qua, chương trình sắp sửa tiến đến giai đoạn cuối, nhanh thôi cả hai sẽ phải giã từ. Đến lúc đó đường ai nấy đi, có duyên phận gặp lại hay không chẳng ai có thể khẳng định. Vậy nên bây giờ khi vẫn còn cơ hội bên nhau, Trần Cách cảm thấy nên đem tình cảm trong lòng nói rõ. Lạc Tĩnh Dực nhìn bộ dạng Trần Cách ngoan ngoãn chân thành, trong lòng cảm thấy có chút ngọt, muốn xoa xoa đầu đứa nhỏ này.
Trần Cách và Lạc Tĩnh Dực ngồi dựa vào lưng xích đu, chờ đợi Triệu Liễm. Triệu Liễm đúng là thợ chụp có tâm, nhìn nhìn vào màn hình căn chỉnh một lúc rồi nói với Lạc Tĩnh Dực: "La tỷ có thể cười một chút không? Để như vậy có chút dọa người"
Lạc *chụp ảnh chưa bao giờ cười* Tĩnh Dực: "..." Miễn cưỡng cười cười một chút, nhưng nhìn càng giống như đang nuôi sát khí, giây tiếp theo liền lập tức rút dao ra cắt yết hầu kẻ nào chọc ghẹo.
Triệu Liễm cầm máy run run: ".... Ngài để lại như cũ đi"
Lạc Tĩnh Dực: "??"
Lạc Tĩnh Dực cùng Trần Cách ngồi đến thẳng tắp người đến cứng đờ, Lạc Tĩnh Dực cuối cùng không cười, giữ nguyên biểu cảm thường ngày, nhưng Trần Cách lại cười đến rất vui vẻ.
Triệu Liễm kiểm tra lại bức ảnh. Ai nha~
Cao lãnh tỷ tỷ cùng ngọt ngào muội muội, vô cùng xứng đôi, thật là ngoài ý muốn.
Trông giống ảnh đăng ký kết hôn.
.
Lạc Tĩnh Dực nói với Trần Cách hôm nay mình có thời gian rảnh, muốn xem ba tràng diễn lúc trước chia sẻ cho nàng. Trần Cách đã chuẩn bị tốt từ lâu, vừa nghe thấy thế lập tức hưng phấn lên giống như thỏ con thấy cà rốt. "Ta mau chóng về chuẩn bị"
"Được" Lạc Tĩnh Dực nói. "Trần Cách, nhưng ta còn muốn quay phim lại"
Trần Cách đáp: "Không thành vấn đề, ta tìm góc nào phù hợp để gắn điện thoại là được"
Trần Cách đi rồi, Triệu Liễm bên này hỏi Lạc Tĩnh Dực: "Linh tỷ báo có một đơn vị sản xuất một hai tìm đến phòng làm việc của chúng ta, muốn tìm kim bài kịch bản để đầu tư, không nghĩ tới chuyện tìm nhà khác. Phòng làm việc đều đang trong group chờ Lạc lão sư vào quyết định"
Linh tỷ chính là Lâm Linh, người đứng đầu phòng làm việc của Lạc Tĩnh Dực, trên cơ bản là Lạc Tĩnh Dực phụ trách viết kịch bản, còn Lâm Linh phụ trách chuyện trong ngoài.
Lạc Tĩnh Dực: "Linh tỷ tự mình quyết định không được sao?"
"Năm ngoái Linh tỷ tự quyết định hai hạng mục, sau đó gửi kế hoạch đến cho Lạc lão sư đều bị cự tuyệt, có lẽ vẫn còn bị bóng ma tâm lý"
Lạc Tĩnh Dực không thể phản bác, tự biết mình có thói duy ngã độc tôn, không thích chiều theo ý người khác.
"Được, lát nữa ta gọi cho Linh tỷ, không còn sớm nữa ngươi về nghỉ ngơi đi"
"Vậy chào Lạc lão sư" Triệu Liễm nhìn Lạc Tĩnh Dực, chớp chớp mắt cười tủm tỉm: "Ta gửi ảnh hai người chụp chung qua wechat, Lạc lão sư nhớ để ý điện thoại nha"
Lạc Tĩnh Dực ừ một cái, Triệu Liễm đang muốn xoay người trở đi, Lạc Tĩnh Dực lại nói: "Ảnh ngươi chụp cùng Trần Cách cũng gửi qua cho ta"
Triệu Liễm: "??"
.
Triệu Liễm đi rồi, Lạc Tĩnh Dực kiểm tra mấy ảnh chụp ban sáng, sau đó chọn ra một tấm Trần Cách đang cười nhẹ, trong mắt ẩn chứa sự cô độc phóng to lên, ngũ quan vẫn như cũ hoàn mỹ, không có chút góc chết. Lạc Tĩnh Dực hài lòng gửi cho Đào đạo, hắn