Nguy Linh Ngọc đến Bác Triển tìm Lục Tĩnh Sanh.
Lục Tĩnh Sanh biết Nguy Linh Ngọc sẽ tìm tới, chỉ là không nghĩ rằng nhanh như vậy.
Không đợi Lục Tĩnh Sanh mời, Nguy Linh Ngọc đã xông vào.
Lục tĩnh Sanh âm thầm nhắc nhở bản thân cuối ngày hôm nay phải giáo huấn bảo vệ một chút, ngẩng đầu nhìn Nguy Linh Ngọc gấp không kịp ngồi nói một hơi:
"Lục tổng, ta nói thẳng vào việc chính. Chúng ta đều là người làm ăn, hết thảy đều hướng về lợi nhuận, bởi vì một diễn viên hạng bét mà làm hỏng giao tình của hai nhà liệu có đáng không? Ta chỉ là muốn nhân cơ hội dạy dỗ Trần Cách, tuyệt đối không có ý định nhắm đến Bác Triển gây hấn. Ngài yên tâm, kế hoạch tuyên truyền cho "Ước nguyện vị thành niên" ta đều cho người chuẩn bị tốt, tất cả đều ở trong folder này, ngài xem đi. Nguy thị bên này có thể thương lượng với hệ thống rạp trên toàn quốc để tăng hết cỡ suất chiếu lên, doanh thu chắc chắn không thành vấn đề! Hoặc Lục tổng giao một cột mốc đi, ngươi kỳ vọng thu lời mấy trăm triệu? Nguy thị ảnh nghiệp nhất định giúp ngài đạt được."
Lục tĩnh sanh nói: "Nguy tiểu thư hình như hiểu lầm? Ta từ đó tới giờ chưa bao giờ đem Nguy thị ảnh nghiệp đặt vào mắt. Cha ngươi nói thật thì cũng có chút thủ đoạn, đáng tiếc hắn lại dưỡng ra nữ nhi vô dụng phế vật như ngươi. Ngươi nói không sai, chúng ta đều là người làm ăn, vì một tiểu diễn viên mà đắc tội với đại lão thì không đáng, đáng tiếc Nguy thị các ngươi còn kém đại khái một trăm vòng quanh trái đất mới chân chính tới đẳng cấp đại lão ta tôn trọng đi. Còn về chuyện "Ước nguyện vị thành niên" ,phiền ngươi lo lắng rồi, nhờ phước ngươi nháo ầm ĩ, nguyên bản ấn định 1.5 tỷ lót đường để tuyên truyền không chừng còn phải tăng thêm nhiều để xử lý khủng hoảng. Không lập tức báo cảnh sát đã xem như ta giữ thể diện cho Nguy tiểu thư. Ta cũng không muốn dây dưa thêm nữa, lỡ đâu nay mai báo chí lại lôi Bác Triển cùng Nguy tiểu thư ra giật tít làm cho quan trên dòm ngó, đen đủi. Về đi, không tiễn."
Nguy Linh Ngọc đã ba ngày không ngủ tìm cách điều đình: "......"
.
Sáng tinh mơ, điện thoại Lạc Tĩnh Dực rung mãnh liệt.
Lạc Tĩnh Dực bị đánh thức, trở mình một cái, chân đang gác trên bụng Trần Cách theo đó ấn xuống để lấy đà vươn tay cầm lấy điện thoại , Trần Cách đau đớn "ngao" một tiếng mà tỉnh dậy.
Lạc Tĩnh Dực: "......"
Được rồi, rốt cuộc vẫn phải thừa nhận lúc ngủ cùng Trần Cách tướng ngủ của mình xấu tệ xấu hại. Đầu buổi đoan đoan chính chính bao nhiêu thì lúc tỉnh dậy người xoắn vặn chẳng khác nào con ốc, còn luôn hướng về phía Trần Cách đè nàng bẹp lép.
Trần Cách hoàn toàn là bị Lạc Tĩnh Dực gây chấn động mà tỉnh lại, bụng vẫn còn rất đau, ủy ủy khuất khuất.
Lạc Tĩnh Dực sờ sờ chiếc bụng đáng thương của nàng, đồng thời bắt máy lên nghe.
Vừa sáng sớm đã có số lạ gọi tới, Lạc Tĩnh Dực trong lòng đại khái biết rõ là ai.
Trần Cách chăn ấm nệm êm, lại được Lạc Tĩnh Dực sờ tới thoải mái, mơ mơ màng màng chỉ có thể nghe thấy đầu dây bên kia có tiếng rì rầm, nhưng không nghe được nội dung, Lạc lão sư thì một câu cũng không trả lời, nghe xong liền cúp điện thoại.
"Có chuyện gì vậy?" Trần Cách lờ mờ đoán ra là ai gọi, nhìn thái độ không hé răng kỳ lạ của Lạc Tĩnh Dực, nàng lập tức thanh tỉnh.
Lạc Tĩnh Dực nói: "Nguy Linh Ngọc gọi tới. Nàng muốn cùng chúng ta giải quyết êm đẹp chuyện này."
"Lạc lão sư tính thế nào?"
"Dĩ nhiên là không chấp nhận. Là do cô ta kiếm chuyện trước, còn nháo đến lớn như vậy, không chỉ ảnh hưởng tới sự nghiệp của ngươi, tiến độ tuyên truyền của "Ước nguyện vị thành niên", mà còn hại ta lộ thân phận cho toàn bộ internet săm soi. Theo như lời ngươi nói, họ Nguy này bao nhiêu lần vẫn ngựa quen đường cũ không biết ăn năn hối cải. Hiện tại cảnh sát đã theo dõi cô ta, Nguy Linh Ngọc muốn im lặng dàn xếp để hạn chế bớt sức ép từ bên ngoài. Nếu đồng ý chừa cho Nguy Linh Ngọc một đường sống, quả thực có thể đem việc này hạ nhiệt bớt, bỏ được không ít dòm ngó lên cuộc sống của ta. Nhưng ta cảm thấy loại người hạ tiện như vậy không nên tha thứ làm gì, cứ để pháp luật được thực thi, cho cô ta trả giá những tội lỗi mình gây ra"
"Được!" Trần Cách hưng phấn tán đồng.
Lạc Tĩnh Dực cùng Trần Cách đều không phản ứng trước lời cầu cứu của Nguy Linh Ngọc, cô ta mau chóng rơi vào đường cùng.
Lúc hai người ăn sáng xong, mở Weibo lên, phát hiện trên đó thật náo nhiệt. Hóa ra Nguy Linh Ngọc theo yêu cầu của "người dùng nhiệt huyết" mấy hôm trước lôi hết chuyện xấu xa cô ta làm ra ánh sáng đăng clip xin lỗi, thừa nhận chính mình hắt nước bẩn lên Trần Cách.
Bài viết mà "người dùng nhiệt huyết kia đăng đàn kỳ thật là do Lạc Tĩnh Dực soạn thảo, tiểu Kha tổng thân thủ khai đao, dùng thủ đoạn truyền thông châm lửa để nó lan rộng ra, cuối cùng được cộng đồng người dùng internet thành toàn, lên men như ý muốn của Lạc Tĩnh Dực.
Nguy Linh Ngọc ở trong video nói: "...... Bởi vì ta si mê lưu luyến Trần tiểu thư đã lâu, trông thấy nàng được Lạc lão sư ưu ái bồi dưỡng, liền mù quáng cho rằng Trần tiểu thư dựa vào thủ đoạn không chính đáng giành vai, liên tục bịa đặt một loạt tin đồn sai sự thật gây ảnh hưởng nghiêm trọng tới hai người. Đến lúc muốn vãn hồi thì đã muộn, ta chỉ có thể chân thành xin lỗi......"
Nguy Linh Ngọc đứng trước màn ảnh, cúc cung cúi đầu một cái thật sâu.
"Ta biết những chuyện ta làm là không thể tha thứ, nhưng nếu Trần tiểu thư có thể cho ta một cơ hội, ta nhất định toàn tâm toàn ý bù đắp hậu quả mà mình gây ra. Trần tiểu thư, ta đã ăn năn hối cải, tự trách mình rất rất nhiều, thỉnh ngươi cho ta một cơ hội chuộc lại lỗi lầm......" Nguy Linh Ngọc chắp tay trước ngực, rầu rĩ thành khẩn.
Bên dưới clip netizen nhất trí ném đá tàn nhẫn, tất cả đều bảo cô ta cút đi, còn có @official weibo đồn cảnh sát @tòa án và sở tư pháp .
Trần Cách nói: "Ai cũng có thể có cơ hội để hối cải, sống cuộc đời mới tốt đẹp hơn"
Lạc Tĩnh Dực nhìn về phía nàng.
"Chờ Nguy Linh Ngọc từ trong ngục giam ra tới, hy vọng cô ta có thể sửa đổi bản chất xấu xa của mình"
......
Nguy Linh Ngọc đăng clip xin lối xong, an ninh mạng truy được địa chỉ IP, cảnh sát thực mau ập tới. Nhưng Nguy Linh Ngọc có tính toán, chơi bài điệu hổ ly sơn, cố ý lưu lại IP giả, khi cảnh sát tới cửa thì cô ta đã ra tới sân bay, chuẩn bị trốn sang nước ngoài.
"Nhưng mà cuối cùng Nguy Linh Ngọc cũng không đào tẩu kịp."Lục Tĩnh Sanh thông báo cho Lạc Tĩnh Dực và Trần Cách biết.
Rửa tiền lại còn chuốc rượu hạ thuốc mê thực hiện hành vi cưỡиɠ ɠiαи hàng loạt, tội chồng lên tội, cũng không biết đời này còn ra khỏi tù được hay không.
Lục Tĩnh Sanh thật ra rất vui vẻ, Nguy thị ảnh nghiệp có một đoạn thời gian truy sát theo mông Bác Triển, không chỉ hớt lấy tài nguyên, ngay cả hệ thống rạp cũng muốn cùng Bác Triển đua tranh.
Lúc này nương theo việc của Trần Cách, thuận tiện đốn gục cơ đồ của Nguy thị ảnh nghiệp, nội chuyện rửa tiền vỡ lỡ ra đã đủ ban lãnh đạo ăn cơm tù.
Nguy thị sụp đổ, Bác Triển an ổn quay về vị thế nhất chi độc tú.
Lục Tĩnh Sanh hỏi Trần Cách: "Trần tiểu thư suy xét đến đâu rồi? Nếu ngươi nguyện ý gia nhập Bác Triển, hợp đồng với công ty cũ ta có thể giúp ngươi hóa giải. Chúng ta trước ký 5 năm, mỗi năm đều có một kỳ nghỉ dài sung túc để ngươi nghỉ ngơi nạp điện. Hiện tại có hai bộ phim nhựa đầu tư trên trăm triệu cùng một bộ của Chử Phong đạo diễn xem ra rất hợp với ngươi, ta có thể bảo đảm dành được cho ngươi vị trí nữ một ít nhất hai bộ. Đương nhiên muốn tham gia hay không là tùy ngươi đinh đoạt, Bác Triển tôn trọng tuyệt đối tự do cá nhân cùng thẩm mỹ nghệ thuật của diễn viên. Về với Bác Triển, ta sẽ cho Kỷ Dao mang ngươi theo, nàng là người đại diện lợi hại nhất ở đây, trong tay còn nắm giữ ba ảnh hậu khác. Còn về thù lao hoạt động thì chia theo tỉ lệ 3: 7, công ty ba, ngươi bảy"
Trần Cách nghe xong quả thật bất ngờ, không ngờ điều kiện hậu đãi của công ty hàng đầu như vậy Bác Triển lại tốt đến như vậy, còn tưởng sẽ rất o ép, chạy theo doanh thu.
Lục Tĩnh Sanh tựa hồ nhìn ra tâm tư của Trần Cách: "Bác Triển cũng là làm ăn buôn bán, không phải tổ chức từ thiện. Không dối gạt Trần tiểu thư, điều khoản hợp đồng này là độc nhất, diễn viên vừa mới tiến Bác Triển sẽ không có đãi ngộ tốt như vậy. Nhưng xét Lạc lão sư thưởng thức ngươi, ta đối ánh mắt Lạc lão sư đặc biệt yên tâm."
Nghe xong Lục tổng nói, Trần Cách trong lòng ấm áp dễ chịu.
"Nhưng có một chuyện ta phải nói trước với Lục tổng." Trần Cách nói, "Khi đó ta với Bạch Mã điện ảnh ký hợp đồng mười năm, hiện tại vẫn còn hơn một năm, cho nên ta chỉ có thể chờ đến năm sau hoàn tất hiệp ước mới có thể đến Bác Triển, nếu không sẽ phải đền bù"
"Tiền vi phạm hợp đồng? Nhiều ít như thế nào?"
"Hai ngàn vạn."
"Nga?" Nghe thấy con số quen thuộc, Lục Tĩnh Sanh cười cười, "Ngươi nhớ rõ điều khoản hợp đồng không? Có thể nói ta nghe thử"
Trần Cách trí nhớ tốt, hơn nữa lúc trước Tôn tổng nói ra số tiền đền bù quá khủng khiếp làm cho Trần Cách khiếp sợ, còn quăng hợp đồng cho nàng tự mình kiểm tra, cho nên từng điều khoản đều nhớ kỹ. Nàng thuật lại từng câu từng chữ quan trọng nhất trong điều khoản quy ước, Lục Tĩnh Sanh nghe xong, cười nói: "Loại này là hợp đồng ma không có giá trị ràng buộc pháp lý. Nếu ngươi quyết định tới Bác Triển, bộ phận pháp vụ của chúng ta có thể giúp ngươi giải quyết, một phân tiền cũng không cần đền, trái lại còn có thể bắt Bạch Mã bồi thường một khoản kếch xù, cái này thì tùy chủ ý của Trần tiểu thư muốn đáp trả công ty cũ hay không thôi"
Không ngờ tám năm nay lại bị hợp đồng ma dắt mũi, Trần Cách có chút uể oải, cũng có chút ngượng ngùng.
Lạc lão sư ngồi cạnh nghe hết cả rồi...... Nàng có cảm thấy ta thực ngốc không?
Lạc Tĩnh Dực dường như biết Trần Cách suy nghĩ cái gì: "Mỗi người đều có chỉ số thông minh giới hạn, không cần e ngại, ngươi chỉ là