"Tôi đã cưới cô, việc ở Mộ gia tôi sẽ phái người đi xử lý ..."
Mộ Tư Nguyệt bị hắn nhìn trong lòng không khỏi có một cơn rét lạnh, cô không thể hiểu người đàn ông này đang nghĩ gì, nhưng xung quanh anh ta có một bầu không khí đen tối và nguy hiểm, khiến cô có chút sợ hãi về anh ta.
Tề Duệ nhìn cô co rúm lại bên cửa xe, bông nhiên đưa tay ra kéo cô ra trước mặt, Mộ Tư Nguyệt bị giật mình.
"Mô Tư Nguyệt, cô bây giờ là vợ của tôi ..."
Anh đột nhiên nói, nhìn xuống vẻ mặt hoảng hốt của cô , nói tiếp: "Người phụ nữ của tôi,nhất định phải ngoan ngoãn nghe lời ..."
Tay phải anh chạm vào má cô,trong đầu hiện lên một phần hồi ức.
Tề Duệ nhẹ nhàng dùng ngón tay xoa xoa, từ hàng lông mày, chóp mũi và dừng lại tại cánh môi trên của cô, sự đụng chạm này khiến hơi thở của Mộ Tư nguyệt bị rối loạn và căng thẳng.
Ánh mắt của Tề Duệ lưu lại trên môi cô trong ba giây, ánh mắt trở nên có chút thâm thúy , giọng nói khàn khàn mang theo ý cảnh báo, "Đừng làm những gì không nên làm, rõ chưa ..."
"Tôi hiểu rồi."
Chiếc Bugatti quý giá tăng tốc trên đường cao tốc, và cuối cùng người lái dừng xe lại một cách vững vàng. Khi vệ sĩ mở cửa cho họ, Mộ Tư Nguyệt nhìn vào tòa nhà tráng lệ bên ngoài và trợn tròn mắt.
"Đây là đâu?"
Mộ Tư Nguyệt đang quen với cuộc sống nghèo nàn,đột nhiên đến một nơi đẹp đẽ và sang trọng như vậy, cảm thấy áp lực rất lớn.
Tề gia nằm ở trung tâm phía đông thành phố Minh Dương và có diện tích hàng chục ngàn mét vuông. Nó bao gồm năm biệt thự độc lập, rộng rãi và tráng lệ không gì sánh nổi.
Tề Duệ ra khỏi xe, quay lại và thấy rằng cô không đi theo, miễn cưỡng lườm cô một chút, "Nhanh lên!"
"Cô ấy là ai?"
Mộ Tư Nguyệt run rẩy theo đuôi Tề Duệ đến biệt thự lớn nhất ở trung tâm, một ông lão nghiêm khắc đặt cốc trà ngọc trắng xuống và nhìn Mộ Tư Nguyệt bằng ánh mắt sắc sảo.
Tự nhiên đến loại biệt thự tuyệt đẹp giống như lâu đài này, Mộ Tư Nguyệt không thể tránh khỏi cảm giác hoảng loạn, cô cùng Tề Duệ chưa quen thuộc, bị ông lão uy nghiêm dò xét, cô thấy rất bất an.
Ông nội Tề khịt mũi, chỉ cần nhìn vào quần áo của Mộ Tư Nguyệt, liền biết rằng cô không phải là một thiên kim danh giá. "Tề Duệ, mang theo một nữ nhân không rõ lai lịch về làm gì!"
"Vợ ơi."
Tề Duệ đi trên ghế sofa và thản nhiên nói, pha một tách trà và uống một cách tao nhã.
"Cái gì!"
Ông nội Tề cau mày một lúc, cau mày vì sự hoài nghi đối với câu nói của Tề Duệ.
Lại càng nhìn chằm chằm Mộ Tư Nguyệt hơn, Tề Duệ đã nói về người bạn gái trước đó, An Dĩ Nhu , nhưng người phụ nữ đó anh chưa bao giờ mang về nhà, và đột nhiên mang một người phụ nữ về và liền nói đó là vợ anh !
"Tề Duệ! Ta đã nói