Editor: Rice ☘
"Mộ Tư Nguyệt, cô đừng giả chết ở trong đó, đi ra cho tôi..."
"Tôi cảnh cáo cô, cô chọc tôi toàn thân là lửa, tôi đêm nay nhất định phải!"
"Mộ Tư Nguyệt, một hồi, cô nhất định sẽ thích..."
Tề Duệ đứng ở ngoài cửa phòng tắm, dùng kiên nhẫn lớn nhất cuộc đời anh đàm phán với nữ nhân bên trong, dụ dỗ, nhưng đều không được đáp lại.
Tề Duệ hung ác trừng mắt nhìn cánh cửa đóng chặt trước mắt, kỳ thật anh chưa bao giờ dụ dỗ nữ nhân lên giường, hiện tại cả người nóng bừng, lần này nhất định sẽ không bỏ qua cho cô.
"Mộ Tư Nguyệt, đi ra! Tôi đếm đến ba, không ra thì tôi sẽ đi vào trực tiếp làm ở bên trong!"
Anh hạ tối hậu thư, lời uy hiếp vừa nói ra miệng, trong nháy mắt nghĩ đến biểu đệ tốt Quý Thần của anh, tốt lắm, vì hắn thủ trung trinh?!
Bành!
Ngay cả nửa giây kiên nhẫn cũng không có, cánh cửa trực tiếp bị anh đá văng ra, nhưng khối băng Tề Duệ to lớn kia lại kinh ngạc.
"Mộ Tư Nguyệt..." Thanh âm lộ ra khàn khàn mê ly.
Ánh mắt anh bình tĩnh nhìn nữ nhân trong bồn tắm ngâm trong nước ấm da thịt trắng nõn có chút không dời mắt được.
"Mộ Tư Nguyệt!" Hơi giật mình một giây, lúc này mới chú ý tới cô có chút kỳ quái.
Tề Duệ chạy đến trước người cô, nhìn khuôn mặt ửng đỏ của Mộ Tư Nguyệt, cô nhắm chặt hai mắt, da thịt lại nóng bừng, "SHIT! "Anh trừng mắt nhìn khuôn mặt suy yếu của cô, nhịn không được nguyền rủa một câu.
Nhanh chóng ôm cô từ trong bồn tắm lên, lấy khăn tắm quấn quanh cô sải bước về phía giường.
"Ừm, tôi không muốn, tôi không thoải mái..." Cô bị lắc lắc nửa mở mắt, ý thức mơ hồ thấp thỏm.
Tề Duệ đặt cô lên giường, hận không thể bóp ch3t cô, đã bệnh thành dạng mèo này, thế mà còn muốn cự tuyệt anh!
"Mộ Tư Nguyệt, đừng ngủ, mở mắt ra!" Tề Duệ vỗ vỗ khuôn mặt cô, nhìn cô ngay cả mái tóc dài cũng ướt đẫm nghiêng mặt mệt mỏi vùi trên gối đầu, nhất thời có chút luống cuống.
... Anh cũng sẽ không chiếu cố người khác.
Bàn tay vuốt v e cái trán cô sốt cao, sắc mặt Tề Duệ càng thêm khó coi, đừng nói đêm nay muốn ăn cô, chỉ với nhiệt độ này, đầu óc cô vốn đã ngu xuẩn lại sốt còn cao liền trực tiếp thành ngu ngốc.
"Mộ Tư Nguyệt, đừng lộn xộn..." Anh cơ hồ nghiến răng nghiến lợi rống to.
Lần đầu tiên trong đời Tề Duệ mặc quần áo cho nữ nhân, Mộ Tư Nguyệt bị sốt cao ngủ không yên, vặn vẹo thân thể, mà Tề Duệ ánh mắt thì nhìn, tay cũng sờ, chỉ có mẹ nó không thể ăn! Nó thực sự là một loại dày vò chết người.
Ba!
Phòng ngủ rộng rãi một mảnh yên tĩnh, đột nhiên Mộ Tư Nguyệt nhíu mày, cực kỳ chán ghét giơ tay lên, "Tránh ra, tránh ra, phiền chết người ——" Lập tức ba một tiếng vang vọng quanh quẩn...
Khuôn mặt Tề Duệ chuẩn xác không thể nghi ngờ bị cô tát một cái, anh tức giận đến hai tròng mắt sắp phun lửa, "Cô dám đánh tôi! "
"Mộ Tư Nguyệt, tôi thấy cô sống thiếu kiên nhẫn*!" Tề Duệ cẩn thận phát tác, đưa tay hung hăng nắm về phía chóp mũi cô không cho hô hấp.
*Sống thiếu kiên nhẫn: Châm chọc người ta lá gan quá lớn, dám mạo hiểm tính mạng, hoặc trách cứ người muốn chết.
"Anh, anh làm cái gì..." Thanh âm Mộ Tư Nguyệt cực kỳ ủy khuất, suy yếu mở mắt lại nhìn thấy nam nhân trên đỉnh đầu đang khi dễ mình.
"Tôi không muốn! Anh bỏ ra! Tránh xa ra! "Hai tay vung lên không ngừng cào trên mặt anh.
Móng tay Mộ Tư Nguyệt vẽ vài vết trên khuôn mặt Tề Duệ, tuy rằng không có chảy máu, nhưng cũng khiến Tề Duệ nổi giận, "Tốt lắm, sốt xong liền lộ ra nguyên hình có phải hay không, bình thường cư nhiên giả vờ ngoan..."
Mộ Tư Nguyệt kháng cự anh như sói, mà Tề Duệ thề nếu như không phải thấy lúc này đầu óc cô không tỉnh táo, anh nhất định hung hăng giáo huấn cô.
"Mộ Tư Nguyệt, đừng lộn xộn, bây giờ đến bệnh viện!"
Mộ Tư Nguyệt tuy rằng đầu óc nặng trịch, bất quá nghe được hai chữ bệnh viện, theo bản năng che chở bụng mình, bĩu mặt, "Tôi không cần." Nói xong, cảnh giác ôm chặt giường, không chịu động.
Tề Duệ cơ hồ dùng kiên nhẫn lớn nhất của anh dỗ dành cô, "Cô đày mưa đến sốt cao, phải đi bệnh viện, đầu óc càng nóng càng ngu xuẩn."
"Tôi không đi!" Mộ Tư Nguyệt nheo mắt lại, trừng mắt nhìn anh như rất ghét bỏ, "Tôi không muốn đi, tôi không sao, tôi rất OK. "
"Cô..." Tề Duệ tâm tình buồn bực, rõ ràng bị choáng váng như vậy, thế mà còn có khí lực ghì xuống giường không muốn đứng lên.
"Tôi không muốn, tôi không muốn..." Mộ Tư Nguyệt bị anh bạo lực xách lên, thanh âm yếu ớt phản kháng kia nghe thế nào cũng có chút mập mờ quỷ dị.
"Câm miệng lại!"
Tề Duệ ôm cô sải bước đi về phía phòng ngủ, sắc mặt lại tối sầm, nữ nhân chết tiệt kêu gào giống như bị người ta X.
Mộ Tư Nguyệt nghe được thanh âm lạnh như băng âm trầm của anh, thân thể giống như là phản xạ có điều kiện có chút khiếp đảm.
Một giây sau khuôn mặt nhỏ nhắn bình tĩnh, vẻ mặt muốn khóc, "Tôi không cần đến bệnh viện, tôi không uống thuốc, tôi không muốn đứa bé bị dị dạng..."
Thanh âm yếu ớt này truyền vào trong tai Tề Duệ, ngược lại làm cho bước chân Tề Duệ dừng lại.
"Nếu nó trời sinh bị dị tật không đủ thông minh, các người không cần nó, vậy tôi cần, tôi có thể nuôi nó..." Cô sớm đã mệt mỏi nhắm mắt lại, giống như là gặp ác mộng, miệng không ngừng nỉ non.
Tề Duệ cảm giác lồ ng ngực mình có chút ướt át, cô bị anh ôm ngang, khuôn mặt liền cọ cọ ngực anh, nghe thanh âm suy nhược của cô, không hiểu sao đáy lòng có ngàn vạn suy nghĩ.
"Đứa trẻ rất khỏe mạnh, sẽ không dị tật..."
Thanh âm Tề Duệ rất nhẹ, nhẹ đến mức chỉ có một mình anh mới có thể nghe thấy, ngón tay vuốt v e khóe mắt ướt át của cô, khuôn mặt xưa nay lạnh như băng lại hiện lên một tia ôn nhu hiếm có, còn có chút tự giễu phức tạp.
Đứa nhỏ không có bệnh, làm sao có thể có bệnh chứ...
Tề Duệ không biết rốt cuộc mình từ khi nào trở nên mềm lòng như vậy, anh thật sự không đưa cô đến bệnh viện, lại tự mình bận rộn cả đêm.
"Mộ Tư Nguyệt, tôi cảnh cáo cô, không được động đậy!"
Tề Duệ dùng máy sấy tóc làm khô mái tóc dài cho cô, trước kia anh luôn thích ép buộc cô hầu hạ mình, hiện tại tình huống này quả thực chính là báo ứng.
Mộ Tư Nguyệt ngồi trên giường ngủ mê man, Tề Duệ để thân trên của cô dựa vào lồ ng ngực mình, tay phải cầm máy sấy tóc, tay trái còn phải đè cô đang không an phận vặn vẹo thân thể.
Trải qua vài lần nỗ lực, Mộ Tư Nguyệt bị anh sấy thành một cái đầu vô cùng xấu xí.
Ngón tay Tề Duệ xuyên qua tóc kiểm tra một lần, biểu cảm đen chìm lộ ra một tia hài lòng, đối với Tề Duệ mà nói chỉ cần tóc khô là được.
Thay chăn ga trải giường sạch sẽ, còn nhiều lần hạ nhiệt vật lý cho cô, lăn qua lăn lại đã đến ba giờ, nhiệt độ cơ