Màn tuyết trắng lưu lại dấu chân hỗn loạn của các ngự lâm quân, tiếng đao kiếm sắc nhọn phát ra từ phía sân tập của Thanh Thủy phủ, mũi tên được kéo căng rồi nhanh chóng nằm ngay ngắn giữa hồng tâm, lại một mũi tên nữa.
“ Vương gia, có thư từ An Các cung gửi tới cho người” , Nam Ảnh thị vệ trông thấy Lạc Úy vẫn không dừng tay tiếp tục kéo căng dây cung, hắn tiến lại phía tên thị vệ kia rồi nhận lấy phong thư.
“ Vương gia, là thư của Hoàng Hậu nương nương gửi tới...”.
Nam Ảnh tiến tới phía Lạc Úy muốn thăm dò tâm tư của hắn nhưng những đường nét trên gương mặt anh tuấn kia vẫn không có chút biến chuyển.
Cho tới khi mũi tên phóng đi lệch khỏi hồng tâm rơi xuống nền tuyết trắng thì hắn mới ngưng tay, hắn quay lại nhìn Nam Ảnh nhét chiếc cung trên tay cho một tên thị vệ gần đó rồi cầm lấy phong thư quay trở vào trong
Nam Ảnh ngơ ngác đưa mắt nhìn theo bóng lưng của Lạc Úy vừa mới rời đi, hắn lại tiến tới nhặt mũi tên bị rơi kia lên, trông những mũi tên bắn trúng hồng tâm trên bia chỉ đành thở dài một tiếng.
Lạc Úy bắn cung vốn rất giỏi, nhưng mà hình như lần này tâm hắn đã không vững nên mới để mũi tên này lệch khỏi hồng tâm, Bất Ý cho dù có cự tuyệt hắn thì trong lòng hắn nàng vẫn là chấp niệm rất lớn..
" Vương gia, An Các cung sao lại đột nhiên gửi thư tới cho người vậy?".
Nam Ảnh bước vào bên trong, hắn đứng đằng sau Lạc Úy lên tiếng hỏi.
Lạc Úy gấp lại bức thư, lắc đầu: " Hoàng hậu muốn mời bổn vương tới Kiều Tư thủy tạ ngắm cảnh, nhưng mà nét chữ này không giống của nàng ấy.."
" Vậy vương gia hay là để nô tài tới đó xem thử, nếu đúng là Hoàng hậu mời người nô tỳ sẽ quay về bẩm báo..".
Nam Ảnh nghiêng người đưa ra một đề xuất, trực tiếp khiến cho Lạc Úy câm nín không biết phải nói gì, nếu như để hắn tới đó xem thử vậy thì Hoàng hậu cần gì phải viết thư cho hắn, trực tiếp sai một thái giám hoặc một thị vệ tới Thanh Thủy phủ mời hắn đi là được rồi
" Cái tên đầu heo nhà ngươi".
Lạc Úy cầm phong thư trên tay đứng dậy, lại dùng lực đập lên đầu hắn một cái, hắn với tay cầm lên một chiếc vòng cẩm thạch, hắn nhớ đã có lần trông thấy Bất Ý đeo vật này tới gặp hắn.
Tuy nét chữ không giống, nhưng vật chắc chắn chính là của nàng.
Nam Ảnh đưa tay lên xoa xoa đầu, lại giúp hắn lấy áo choàng: " Vương gia người định tới đó thật sao? Nhỡ như có người mạo danh Hoàng Hậu thì sao, dù sao trước đó Hoàng Hậu cũng đã từng nói với người...".
Nam Ảnh nói tới đây liền im lặng, hắn càng không dám nói thêm những suy nghĩ trong đầu, lại bất chợt trông thấy chiếc vòng cẩm thạch kia trên tay Lạc Úy
Lạc Úy cũng không nói nhiều, hắn đem chiếc vòng cẩm thạch kia cất vào trong người rồi khoác áo choàng lên, cho dù có phải là Bất Ý mời hắn hay không hắn cũng nhất định phải vào cung một chuyến xem xét tình hình.
Nếu như có nữ nhân nào đó giở trò, vậy thì việc điều tra trước kia lại coi như có thêm một manh mối
Bất Ý ở An Các cung lúc này cũng nhận được một phong thư, nói rằng Lam phi muốn nàng tới Kiều Tư thủy tạ ngắm cảnh cùng nàng ta, nàng cầm phong thư trên tay không khỏi nghi ngờ: " Trước giờ nếu như Lam phi muốn bổn cung tới nơi khác thì đều sẽ phái người tới đây mời, bằng không cũng sẽ đích thân đến đây, sao lần này lại gửi thư tới đây chứ"
" Nhưng mà chủ tử, nét chữ trong phong thư kia đích thực là của Lam phi nương nương phải không?" Tố Hương nhanh nhạy đã nhìn ra sự ngờ vực của nàng.
Nàng nhìn phong thư trên tay, nét chữ này đúng là của Lam phi.
Cuối cùng Bất Ý cũng khoác áo choàng lên người rồi tới Kiều Tư thủy tạ, nàng muốn xem xem nàng ta tại sao lại mời nàng tới nơi đó.
Lúc này Lam Phi cũng đã chạy tới Dưỡng Tâm Điện, vốn Ngôn Tận cũng không mấy để tâm tới nàng ta, nhưng khi trông thấy nét mặt nghiêm trọng của Lam Nương Thi, hắn mới hạ con dấu trên tay xuống: " Lam Phi, thời gian này trẫm rất bận, nàng có biết bản thân nói như vậy chính là đang vu khống cho Hoàng hậu, là phạm tội khi quân hay không?"
" Hoàng thượng thần thiếp thật sự không nói