Edit & Beta: La Quý Đường.
Do not !!!.
---------------------------------------------------------------------------------
Augustus thật vất vả điều chỉnh lại cảm xúc, bình tĩnh mà đẩy cửa ra, đi đến phòng nghỉ ngơi.
Đại sảnh nghỉ ngơi, Sở Từ đang biếng nhác nằm trên sô pha, chân dài tùy ý đáp ở trên tay vịn, quần rộng thùng thình trượt xuống, lộ ra một đoạn cẳng chân trắng ngần, cùng với mắt cá chân tinh xảo.
Gần mắt cá chân có một vòng đỏ, là bị Augustus nắm nên tạo ra.
"......"
Tâm lý vừa mới xây dựng toàn bộ sụp mất, Augustus lại nghĩ tới lúc điên cuồng ở kỳ dễ cảm, mặt đỏ như muốn thiêu đốt.
Nghe được tiếng bước chân, Sở Từ tản mạn mà liếc nhìn hắn một cái, thu hồi tầm mắt, tiếp tục nhìn về máy tính trong tay: "Cậu rốt cuộc dám ra đây rồi à?"
Augustus đi đến bên cạnh cậu, đem cậu ôm vào trong lòng ngực.
Sở Từ nhớ tới cảm giác bị hắn dính đến hít thở không thông, giãy giụa muốn rời khỏi: "Để tôi xuống."
"Không được lộn xộn" Augustus đem cậu ôm chặt một chút, thấp giọng nói: "......!Lúc trước tôi cắn có chút hung, phải thoa thuốc."
"A" Sở Từ bất động, đem máy tính ném tới một bên, tay câu lấy cổ Augustus, còn mang theo đôi mắt mang hơi nước đối diện cùng hắn, cố ý u oán hỏi: "Cậu lúc trước vẫn luôn cắn tôi, có phải cố ý trả thù tôi hay không?"
Tiểu chó săn đúng thật sự là chó mà, thời điểm kích động liền áp không được cảm xúc, ở trên người cậu vừa hôn vừa cắn, làn da của cậu vốn dĩ rất yếu ớt, căn bản đấu không lại hàm răng sắc bén của tiểu sói con, toàn thân bị cắn trầy rất nhiều nơi.
Augustus e lệ mà chớp đôi mắt "Thực xin lỗi......!Tôi không phải cố ý.
Ngài có phải rất đau hay không?"
Sở Từ kéo dài ngữ điệu: "Đúng vậy, đau quá."
"Thực xin lỗi" Augustus lại nói một lần, hắn nghĩ nghĩ, bổ sung nói: "Bằng không, ngài cắn lại đi?"
Cắn cái gì cắn, cắn tới cắn lui, là chó con à.
Sở Từ quyết đoán cự tuyệt cái đề nghị này: "Không cần."
"Ngài muốn như thế nào mới không tức giận?" Augustus cũng rất buồn rầu, hắn chỉ biết giết người, sẽ không dỗ người khác, phải dỗ dành chủ nhân của hắn không tức giận, hắn một chút biện pháp đều không có, chỉ có thể vụng về mà tìm những phương thức hả giận mà bản thân nghe được: "Vậy, ngài đánh tôi vài cái?"
Sở Từ: "Đánh cậu tay tôi mỏi."
Augustus: "Tôi xoa xoa cho ngài."
Sở Từ cong mắt lên: "Cáu này thì không cần, cậu có thể tự đánh chính mình."
Augustus dừng một chút, thử hỏi: "......!Muốn đánh như thế nào?"
"Tiểu quỷ" Sở Từ chống lại cái trán của hắn, lông mi thật dài cơ hồ muốn cùng hắn chạm vào, cậu hạ giọng, ngữ khí ôn nhu lưu luyến: "Cậu muốn đánh như thế nào?."
Augustus: "......"
Hắn cũng không biết.
Dựa theo phương thức đánh nhau tầm thường, hình như đều là đem người ấn ở trên mặt đất hành hung một trận cho hả giận.
Nhưng hắn hiển nhiên không có biện pháp đem chính mình cũng ấn ở trên mặt đất đánh một trận.
Augustus ưu sầu, màu xám trong ánh mắt chứa đầy khẩn cầu, giống như chó con bị đuổi ra khỏi cửa.
Sở Từ thấp thấp cười một tiếng, hôn hôn mắt Augustus: "Tôi lừa cậu thôi"
Augustus lông mi run lên, yên lặng nhìn Sở Từ, cánh tay vòng lấy eo cậu lại chặt thêm vài phần.
Hắn không biết Sở Từ rốt cuộc suy nghĩ cái gì, hắn cũng nhìn không thấu cậu là đang suy nghĩ cái gì.
Rõ ràng nói là chủ nhân của hắn, rõ ràng lúc trước bắt nạt hắn như vậy, nhưng mà ở thời điểm kỳ dễ cảm lại không có cự tuyệt hắn, còn thực ôn nhu mà trấn an hắn.
Người này rốt cuộc là nghĩ như thế nào đây?
Augustus một chút cũng nhìn không thấu, bất quá nhìn không thấu đều không quan trọng, hắn chỉ biết, Sở Từ là chủ nhân của hắn, mặc kệ Sở Từ có phải hay không đang đùa bỡn hắn, hắn đều nguyện ý đem hết thảy đều phụng hiến cho cậu.
Mà hiện tại, hắn muốn hôn cậu.
Augustus nhẹ nhàng hôn lên môi Sở Từ, mới đầu còn có thể khắc chế mà ôn nhu, chỉ là hắn rốt cuộc là tuổi trẻ khí thịnh, lại mới vừa cùng người trong lòng từng có thân mật xác thịt, dần dần không thể nhịn xuống, lại lộ ra một mặt dã tâm bừng bừng của sói con, trực tiếp đem Sở Từ ấn lên sô pha, hôn đến kịch liệt lại làm càn.
Tin tức tố Alpha trương dương lại kiêu ngạo, như là sương mù đại dương rộng lớn mạnh mẽ, ập vào trước mặt, lôi kéo hoa hồng chìm vào biển sâu.
"A......" Sở Từ nhịn không được đẩy ra tiểu sói con, một bàn tay sờ sờ đầu tóc của Augustus, một bàn tay chế trụ cái tay không an phận của Augustus, nhẹ giọng nói: "Được rồi, ngoan......"
Không phải nói phải thoa thuốc cho cậu sao, như thế nào lại làm cậu thương càng thêm thương.
Quả nhiên người trẻ tuổi chính là không đáng tin cậy, sói con nói chuyện không thể tin.
Augustus chôn ở ngực cậu một hồi lâu, ngăn chặn xạo động trong thân thể "......!Tôi đi lấy quần áo cho ngài thay."
Sở Từ trên người mặc áo sơmi bị hắn một đường hôn, nút cài toàn bộ đứt.
"Được." Sở Từ ôn nhu mà nói.
Augustus cầm quần áo, cẩn thận mà đem cả người Sở Từ những nơi bị hắn cắn bị thương toàn bộ thoa thuốc chữa trị cao cấp, bôi xong, hắn hôn hôn mắt cá chân của Sở Từ "Tôi đi huấn luyện."
Sở Từ sờ sờ tóc của hắn: "Đi đi."
Thuốc chữa trị bôi lên sẽ có một lát nóng lên cùng ngứa, Sở Từ nhịn xuống ý muốn cào, nhặt lên máy tính không biết khi nào rớt lên trên thảm, nhấp vào hệ thống Sở gia.
Thế lực của cậu quá mức khổng lồ, muốn đầu quân làm người dưới trướng cậu lại quá nhiều, dựa vào chính mình là hoàn toàn không nhớ được.
Hệ thống cố ý chế tác một hệ thống trí năng cho cậu, tất cả ký lục thuộc sở hữu của cậu là nhân viên dưới trướng cùng chức vị, mỗi người đều có một dãy số duy nhất, dãy số có số càng nhỏ, đại biểu thân phận càng cao.
Dãy số tương đương với thân phận, chỉ có chứng nhân thân phận này, mới có thể ở trong lãnh địa thế lực của cậu tự do ra vào.
Không biết có phải hệ thống cố ý hay không, nó cho hắn cũng một dãy số.
Augustus lúc trước cũng chưa có được ghi vào hệ thống, tuy rằng hắn cùng thủ lĩnh Sở gia lên giường, nhưng hắn xác thật là nhân viên ngoài biên chế.
Sở Từ gõ gõ bàn phím, đem tin tức thu nhận Augustus nhập vào hệ thống.
[Z-99999999: Caesar · Augustus ]
Tinh cầu Đồ Lan là tổng bộ của Sở gia, tầng quản lý chính đang mở họp, thảo luận về yến hội long trọng nhất sắp sửa tổ chức, liên minh có thuận lợi không.
Bọn họ cũng