Edit & Beta: La Quý Đường.
---------------------------------------------------------------------------------
Trước khi đánh hạ thế lực thứ sáu này, quân đoàn hoa hồng ở trong mắt mọi người cũng rất có danh, nhưng cái danh nổi bật này không phải là chiến công hiển hách tích lũy được, mà là quân đoàn đoàn trưởng, Caesar · Augustus đã từng cùng gia chủ Sở gia có tai tiếng vi diệu.
Ai cũng biết, Caesar · Augustus đã từng được Sở gia chủ sủng ái, rồi sau đó lại bị một chân đá văng, giống một con chó nhà có tang thật đáng thương.
Rất nhiều thời điểm, mọi người nhắc tới quân đoàn Hoa Hồng, cùng với ý nghĩa tên của nó, phần đa là đề tài tám chuyện sau khi ăn xong, mà không phải là một quân đoàn kinh sợ tứ phương.
Nhưng sau khi quân đoàn Hoa Hồng dưới tốc độ nhanh chóng nuốt gọn thế lực thứ sáu lại làm người sợ hãi, nó trong mắt người đời rốt cuộc không còn là tồn tại chỉ bị trêu chọc, vũ trụ thế lực hỗn loạn, thế lực thứ sáu đã là quái vật khổng lồ trong mắt mọi người, quân đoàn Hoa Hồng có thể nuốt luôn nó lại lợi hại gấp bao nhiêu lần đây?
Mà quân đoàn Hoa Hồng đến thế lực thứ sáu cũng có thể xử lý, muốn xử lý bọn họ cũng không khó khăn mấy, tệ nhất chính là, nuốt thế lực thứ sáu, nhóm quân đoàn này cư nhiên không có ý tứ sẽ quay đầu lại tu sinh dưỡng đức, cả ngày bay lung tung trong vũ trụ, làm cho nhóm thử lĩnh các thế lực cả ngày lo lắng đề phòng, sợ hắn đánh bất ngờ vào nhà mình.
Bọn họ lo lắng cũng không có gì sai.
Sau khi nuốt xong thế lực thứ sáu, quân đoàn Hoa Hồng sĩ khí đại thịnh, Augustus một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm, lại liên tiếp nuốt mấy chục thế lực nhỏ, thắng lợi trở về.
Chuyện đầu tiên mà tiểu sói con trở về, chính là ngậm một hộp huy hiệu, vô cùng cao hứng mà đi về phòng ngủ, muốn cho chủ nhân của hắn nhìn thấy.
Hắn lặng lẽ đẩy cửa ra, nhìn thấy Sở Từ ngủ ở trước cửa sổ.
Cửa sổ là cửa sổ sát đất, ánh mặt trời ấm áp mà chiếu vào phòng, vì mỹ nhận đang ngủ trước cửa sổ mạ lên một vầng sáng nhỏ vụn, vừa thấy cậu, cảm xúc gấp gáp của Augustus rốt cuộc hòa hoãn, hắn lẳng lặng đi đến bên người Sở Từ, ngồi xuống, thẳng tắp nhìn chằm chằm cậu, phảng phất như muốn đem nhiều ngày không gặp như vậy bù về.
Đau đớn quấy người tan thành mây khói, Sở Từ chậm rãi mở to mắt, tầm mắt đối diện với đôi mắt màu xám trong suốt của Augustus.
Dưới ánh mặt trời, đôi mắt của tiểu sói con thanh thấu như là kim cương màu xám, đang chuyên chú mà nhìn cậu.
Cậu cười rộ lên, đối với Augustus duỗi ra hai tay, thanh âm còn mang theo chút lười biếng mới vừa tỉnh ngủ: "Tới đây, ôm một chút."
Augustus ở bên cạnh cậu nằm xuống, dựa vào trong lòng ngực cậu, thấp giọng nói: "Anh đã về."
"Hoan nghênh về nhà." Sở Từ ôm lấy hắn, ở trên trán hắn hôn một cái.
Augustus phát ra một tiếng rầm rì ý vị không rõ.
Loại đối thoại đơn giản này, ở những ngày đêm mà hắn bị vứt bỏ, hắn đã ảo tưởng hơn một ngàn lần.
Hiện giờ rốt cuộc thành hiện thực.
Hắn mang theo lòng đầy vui vẻ nặng trĩu khó có thể mở miệng, dựa vào ngực Sở Từ, nhắm mắt lại.
Augustus yên ổn ngủ một giấc, tỉnh lại, hắn nhớ tới chính sự vào cửa, từ túi áo lấy ra một cái hộp thon dài.
Hắn mở hộp ra: "Anh đã thu thập được mấy chục cái huy hiệu, em lại cho anh chút thời gian, anh rất mau là có thể thu thập toàn bộ."
Tiểu sói con rụt rè mà chớp đôi mắt một chút, cái đuôi lại ngăn không được mà vẫy vẫy: "Đến lúc đó, em gả cho anh được không?"
Hắn nói nhẹ nhàng, như là không phải đang chinh phục vũ trụ, mà là đang chơi trò thu thập đá.
Sở Từ nhìn hắn, ánh mắt mềm mại: "Được."
"Em phải chờ anh" Augustus không biết vì sao, bị cậu nhìn có chút đỏ mặt: "Anh sẽ không làm em chờ lâu."
Cuộc đối thoại này thật sự quá quen thuộc.
Lúc trước có người cũng là như vậy nói qua với cậu, khi đó, người kia tâm tình nôn nóng mà bi thương, khắp mặt là nước mắt, cùng tiểu sói con kiêu ngạo lại thẹn thùng trước mắt này hoàn toàn khác biệt.
Bộ dạng khác, biểu tình cũng khác.
Nhưng mà lại giống nhau kỳ lạ, giống đến nỗi làm cậu hoảng hốt cho rằng, bọn họ là cùng một người.
Sở Từ nhẹ giọng đáp lại: "Được, em chờ."
[ Ngài biết rõ......]
Hệ thống một câu chưa nói xong, bị Sở Từ khinh phiêu phiêu đánh gãy: [ Câm miệng.
]
[......] qua hồi lâu, nó hỏi: [ Ngài luyến tiếc hắn sao? ]
[ Cùng mi có quan hệ gì đâu, cục cưng, mi chỉ là AI, không cần nhiều chuyện như vậy.
]
[......]
Lời này nó sao lại cảm thấy mình đã nghe qua thật nhiều lần.
Ai đều có thể nhìn ra, dã tâm Augustus rõ như ban ngày rất vội vàng, hắn ở trong vũ trụ, tựa như một con dã thú bị trục xuất, không dừng mà chiếm lấy cùng chinh phục, không ai có thể ngăn lại hắn.
Đối với người thường mà nói, mình quy về thế lực nào kỳ thật cũng không quan trọng, dù sao thế lực của vũ trụ thay đổi nhanh chóng, một thế hệ lại một thế hệ đi qua, người còn chưa kịp bồi dưỡng ra lòng trung thành, thân phận lại đã đổi mới một trang, Augustus điên cuồng, bọn họ cũng không có cảm giác quá sâu.
Nhưng đối với các thủ lĩnh thế lực mà nói, Augustus đã trở thành cái đinh trong mắt của bọn họ, làm cho bọn họ đứng ngồi không yên —— người thường không có cảm giác gì là bởi vì bọn họ không có quyền lợi, mà nhóm thủ lĩnh lại là làm chủ, muốn bọn họ hướng người khác cúi đầu xưng thần, cảm giác kia thật là ngẫm lại còn khó chịu.
Nguyên bản liên minh nguy cơ ngập đầu lại nhờ họa được phúc, trên sói Augustus này như hổ rình mồi, các thế lực đông đảo trong liên minh một lần cảm nhận được cảm giác an toàn mà đám đông mang đến, trước nay chưa từng có mà đoàn kết lại, muốn chống cự Augustus xâm lược.
Không ngừng có thế lực xin gia nhập liên minh hoà bình, người phụ trách ai đến cũng không từ chối, bản đồ của của liên minh hoà bình chậm rãi gia tăng đến nỗi xưa nay chưa từng có.
Một năm lại một năm nữa qua đi, vũ trụ lập ra thế lực hiện tại đại khái chỉ có hai bên đối nghịch, một bên là lên minh hoà bình, một bên là quân đoàn Hoa Hồng, hai bên mặt ngoài là duy trì hoà bình, nhưng ai cũng rõ, chút hoà bình này tựa như miếng băng mỏng dưới dòng nước chảy xiết, hơi động một chút, hoà bình liền sẽ bị cuốn trôi không còn sót lại chút gì.
Bọn họ đều đang đợi, đang chờ một thời điểm thích hợp, cho một trận chiến cuối cùng.
Vũ trụ hỗn loạn, duy nhất có thể đồ sộ bất động chính là Sở gia.
Mấy năm nay, liên minh hoà bình vô số lần liên hệ Sở Từ, ý đồ thuyết phục cậu gia nhập liên minh, chỉ nói ở thời đại bây giờ, Sở gia một bên thế lực, chung quy là một cây chẳng chống vững nhà, chỉ có liên minh có thể giữ được Sở gia không bị Augustus nuốt trọn.
Nhưng Sở Từ mỗi lần đều là từ chối.
Liên minh mở rộng đến diện tích bây giờ, người phụ trách lúc trước còn kiêng kị Sở gia, hiện giờ đã không có kiên nhẫn cùng Sở gia nói chuyện với nhau.
Lại một lần bị cự tuyệt, vài vị thủ lĩnh sắc mặt đều trở nên khó coi.
"Sở gia chủ không khỏi quá không biết điều, hiện tại trong vũ trụ, trừ bỏ liên minh của chúng ta, ai còn có thể bảo hộ cậu ta?"
"Tên Augustus kia còn là người cũ bị cậu ta đá, tôi không tin Augustus sẽ không xuống tay với Sở gia."
"Không để cho người khác nhanh chân đến trước......" Vài vị thủ lĩnh trong lòng hiểu rõ nhưng không nói ra, trao đổi một cái ánh mắt ý vị thâm trường: "Không bằng chúng ta tiên hạ thủ vi cường."
Một đêm này chú định là một đêm kích động nhân tâm.
Từ trước, bọn họ kiêng kị Sở Từ, lại khát vọng Sở Từ, hiện tại, bọn họ không bao giờ cần kiêng kị cậu, nhưng bọn họ vẫn như cũ khao khát cậu.
Sở gia chủ mỹ mạo kinh động lòng người, ai nhìn cũng muốn có được cậu, muốn đem mỹ nhân khóa lại trong lồng vàng của mình.
Ai cũng không nghĩ tới, dục vọng giấu ở đáy lòng còn có một ngày có thể thực hiện.
Thật là muốn cảm ơn tên chó điên kia.
Nhưng ngày hôm sau, vài người trao đổi một đêm làm sao để nuốt Sở gia lại bị tin tức che trời lấp đất vả mặt, mặt đều bị đập tái.
Caesar · Augustus đến buổi sáng 9 giờ hôm nay tuyên bố, quân đoàn Hoa Hồng chính thức gia nhập Sở gia, nguyên bản Sở gia thế đơn lực mỏng lẻ loi một mình lắc mình biến hoá, trở thành tồn tại có thể chống lại liên minh hoà bình.
Người sắp ăn vào miệng lại lần nữa trở nên cao không thể với, còn trở thành kẻ địch chắc chắn, mỗi người sắc mặt đều âm trầm đến đáng sợ.
Nhưng mà còn không chỉ có như thế.
Buổi chiều, Augustus lại công bố, xét thấy lãnh thổ của bên hắn hiện giờ quá rộng, lại thấy xưng hô tên quá mức keo kiệt, sau nhiều lần thảo luận, Sở gia sửa tên là đế quốc Hoa Hồng.
( Editor: Người ta quân đoàn hay liên minh gì đấy.
Đây quất luôn đế quốc nha =)))).
Đây không sai biệt lắm chính là trần trụi mà đang hướng liên minh tuyên chiến, vài người phụ trách liên minh tức giận đến nỗi ném nát rất nhiều đồ vật, vẫn trong đêm đó gửi đi thư chúc mừng với đế quốc Hoa Hồng, dối trá mà tỏ vẻ, chúc đế quốc thịnh vượng không suy.
Nhưng, hai bên đều bằng tốc độ nhanh chóng tập kết điều động chiến binh quân trang, vì trận chiến lớn kế tiếp làm chuẩn bị.
Không khí bỗng nhiên căng thẳng lên, giống như dự liệu cho mưa gió sắp đến.
Ba con hổ bỏ vào lồng sắt, chúng nó sẽ kiêng kị lẫn nhau, thiếu một con, chúng nó chỉ biết đấu đến mày chết tao sống.
Hai bên đều biết, đây là cơ hội mà bọn họ chờ đợi, là cơ hội cuối cùng.
Mấy năm qua, Augustus bộ dáng lại có thay đổi, hắn của hiện tại, trên mặt rốt cuộc nhìn không ra bất luận cảm xúc nào, vui buồn sướng khổ đều giấu vào trong cặp mắt thâm trầm kia, không chút gợn sóng, lại làm người sợ hãi.
Hắn tựa như một con sói đầu đàn chân chính, chỉ có khi hắn cùng Sở Từ ở nhà, hắn mới có thể lộ ra biểu tình mềm mại vốn có.
"Vì sao lâu như vậy," trong phòng tối, thanh âm Augustus khàn khàn cũng bị mạ lên một tầng mơ hồ, hắn chế trụ tay Sở Từ, hôn môi phần eo bụng mềm dẻo của cậu: "Em vẫn không có mang thai......!Chẳng lẽ là anh thật sự có vấn đề?"
Sở Từ đá hắn một chút: "......!Cút đi."
Augustus hàm hồ mà cười một tiếng, đem cậu bế lên, để ở trên tường, hôn qua.
Hắn hôn đến triền miên, không khí đều đi theo nóng bỏng.
"Chủ nhân," Augustus trong thanh âm che giấu không được hưng phấn, như con mồi chủ động nhảy đến trước mặt dã thú: "Anh rốt cuộc chờ đến ngày này."
Hắn rốt cuộc chờ tới ngày mà hắn có thể quang minh chính đại vì cậu xuất chinh.
Lấy danh nghĩa của hoa hồng, vì cậu vào sinh ra tử.
Sở Từ lại có chút chịu không nổi hắn hưng phấn như vậy: "Không cần kích động như vậy......!Ôi."
Augustus bỗng nhiên đem cậu ôm đến trước cửa sổ, mở cửa sổ ra, gió đêm ập vào trước mặt, cuốn lên tóc dài của cậu, cũng mang đi hơi thở tin tức tố nồng nàn cả phòng.
"Một lần cuối," Augustus thành kính mà hôn sống lưng của cậu: "Em lại chờ anh một lần cuối cùng."
Mấy năm nay, Augustus đều là một người trên chiến trường, hắn quá sợ Sở Từ khả năng sẽ đụng phải cái gì ngoài ý muốn, hận không thể đem cậu nhốt trong cái hộp nhỏ giấu đi, càng không thể mang Sở Từ đi cùng nhau.
Hai người chia nhiều tụ lại ít, mỗi lần Augustus trở về, đều hận không thể đem cậu ôm vào trong lòng ngực, để cậu biến vào trong máu thịt của mình.
Nhưng mà rất nhanh thôi, chỉ cần đánh xong trận này, bọn họ liền không cần tách ra.
Tuy rằng trận chiến này, thời gian so với những cuộc chiến lúc trước còn dài hơn.
Sở Từ ôm cổ Augustus: "Em muốn đi cùng anh."
Augustus mắt đều không nháy mà trả lời: "Không được, quá nguy hiểm, em không được đi."
"Em muốn đi cùng anh." Sở Từ lại lặp lại một lần.
Cậu nói chưa bao giờ nói lần thứ hai, có thể lặp lại lần nữa, là biểu hiện cố chấp.
"Không được."
"Phải đi."
"......"
Cho dù là thời khắc nguy hiểm nhất trên chiến trường, Augustus cũng không có u buồn như hiện tại: "Nhưng mà em đi theo anh, anh sẽ phân tâm.
Anh sẽ lo em bị thương, sẽ lo em ăn không ngon, ngủ không yên."
Sở Từ vươn tay, tinh tế vuốt ve đôi mắt của hắn: "Nhưng em cũng sẽ lo cho anh lắm."
Augustus lông mi không tự giác mà run một chút, cùng cậu đối diện hồi lâu, chung quy nhận thua mà mở miệng: "Thôi được, nhưng mà em chỉ có thể lưu ở phía sau, không thể lên chiến trường."
Sở Từ cười rộ lên, "Được."
Đế quốc Hoa Hồng cùng liên minh hoà bình xích mích giữa nhau càng ngày càng nhiều, không bao lâu liền đến tình thế như nước với lửa, nhưng hai bên đều không muốn vãn hồi.
Lý Tra mang mũ lên, bước lên trước chiến hạm, thổi sáo: "Thật là không nghĩ