Sáng sớm hôm sau,tiếng hét thất thanh từ trong phòng của hoàng thượng vang lên khiến cho các thị vệ không hiểu chuyện gì tuy nhiên không ai dám bước vào.
Lâm Hạo Thiên cũng bị tiếng hét làm cho giật mình,chàng mở choàng mắt ra thì thấy Giai Kỳ đang trợn mắt nhìn mình nàng nói :
"Tại sao chàng lại ôm ta,đã nói chỉ ngủ thôi mà,tại sao ta lại nằm sát vào chàng như thế ?"
Lâm Hạo Thiên chết cười với tính khí của nàng,chàng vừa cười vừa nói vẻ mặt vô tội:
"Là ai đang đêm ngủ nói lạnh chui vào lòng ta ngủ,cả đêm còn ôm chặt lấy ta nữa cơ,bây giờ còn trách ta ".
Giai Kỳ chợt giật mình nói :
"Ta ngủ rất ngoan mà làm gì có chuyện thế chứ,chàng nói dối ".
Hạo Thiên phá ra cười to rồi nói :
"Giờ ta nói gì nàng cũng chẳng tin,tối nay nàng mà như vậy ta sẽ gọi nàng dậy để kiểm chứng nhé,thôi dậy thôi chúng ta ăn sáng rồi chuẩn bị xuất phát ".
Giai Kỳ vẫn không tin cho lắm,nàng lầu bàu rồi rời giường,mà không biết ở đằng sau ánh mắt gian xảo của Hạo Thiên Nhìn nàng.
Là chàng nhân lúc nàng ngủ đã kéo nàng lại ôm nàng vào lòng,dù gì nàng cũng đã là thê tử của chàng ôm nàng một chút cũng có sao,ai ngờ phản ứng của nàng lại như thế khác hoàn toàn với tiểu thư thế gia,may mà chàng xoay hướng kịp thời.
Thời gian tới có lẽ cuộc sống của chàng sẽ vui vẻ lắm đây,chàng rời giường rồi đi làm vệ sinh cá nhân.
Lúc Giai Kỳ ra đến phòng ăn đã thấy chàng ngồi ở đó đợi sẵn,trên bàn rất nhiều món ăn phong phú,cả một ngày hôm qua do mệt mỏi nên nàng chẳng ăn được gì nhiều nên bây giờ bụng đã rất đói.
Nàng ngồi xuống nhẹ nhàng gắp đồ ăn,từ nhỏ nàng và tỷ tỷ chứng kiến cảnh người dân đói khổ nên nàng và tỷ tỷ rất coi trọng đồ ăn không kén chọn lắm.
Hạo Thiên gắp cho nàng rất nhiều đồ ăn,nàng đều ăn hết,như chợt nhớ ra điều gì nàng ngước lên hỏi :
"Chàng không ăn sao,cứ gắp đồ ăn cho ta suốt vậy ?".
Hạo Thiên mỉm cười cưng chiều nói :
"Nàng ăn nhiều một chút,ngày nay lại lên đường cả ngày đến tối nghỉ ở nhà khách mới có nhiều đồ ăn ngon ".
Giai Kỳ cười nói :
"Chàng không phải lo đâu,ta ăn gì cũng được,ngày trước khi cũng mẫu thân và phụ thân đi cứu tế người dân,ta và tỷ tỷ còn ăn khổ hơn thế này nhiều,mẫu thân từng nói không được phí phạm và kén chọn đồ ăn bởi vì còn rất nhiều người dân còn không có đồ mà ăn nữa ".
Hạo Thiên nghe xong thì bất ngờ,chàng nghĩ nàng là một tiểu thư cành vàng lá ngọc,chưa bao giờ phải vất vả trải qua việc đời nhưng ai ngờ.
Nàng cho chàng đi đến từ bất ngờ này đến bất ngờ khác ,chàng hỏi :
"Có vẻ nàng rất thần tượng mẫu thân và phụ thân mình,từ hôm qua đến giờ ta nghe nàng nhắc khá nhiều đến họ ".
Nàng tự hào nói :
"Đương nhiên rồi,trong mắt ta phụ thân và mẫu thân là tuyệt vời nhất,dân chúng nước Sở một phần ấm no