Sự việc Lâm thái phó cùng những người liên quan bị đầy đến Thiên Châu đã làm rung chuyển kinh thành,mọi người đều tò mò không biết ông ta đắc tội với ai mà chỉ một đêm đều mất hết.
Hoàng thượng niệm tình thái hậu nên không phạt gia quyến và những người không liên quan của Lâm gia vẫn cho bọn họ ở lại Lâm phủ tuy nhiên không được vẻ vang như trước.
Tất cả các quán tửu lầu trong kinh thành đều bàn tán.
Người A nói :
"Nghe đâu Lâm đại nhân hãm hại hoàng hậu và long tự nên mới bị giáng tội như thế ?"
Người B liền hỏi :
"Không phải thái phó là hoàng thân quốc thích sao,tội lỗi có như thế nào thì hoàng thượng cũng vẫn phải nể mặt thái hậu chứ ?".
Người A liền cười đắc ý nói :
"Ngươi không biết đấy thôi,lần này Lâm đại nhân hại là nữ nhi của Tuyên Vương nước Sở và Bát công chúa của nước Hạ là Chiến Thần đấy ngươi không nghe qua sao ".
Người A cúi thấp đầu xuống nói tiếp :
"Ngươi không biết đâu mấy ngày trước Tuyên Vương và Vương phi dẫn quân bao vây Lâm gia bắt ông ta đi gây ra xôn xao lớn nhưng hoàng thượng nào có ý kiến gì ,nước Sở là nước mạnh không cẩn thận là dẫn đến chiến tranh ngay,một Lâm gia nho nhỏ làm sao có thể chống đỡ được,nghe nói Lâm gia và đại công tử liên quan bị bắt đi Thiên Châu rồi,cả Lâm gia bây giờ còn mỗi Nhị công tử trốn thoát thôi ".
Ở bàn bên cạnh có một người nam nhân hắn đội mũ trùm kín hết khuôn mặt không ai khác chính là Lâm nhị công tử Lâm Thiên Bá đã trốn thoát kia.
Hắn không cam lòng,gia tộc Lâm gia đã có từ lâu đời,có cô mẫu làm thái hậu vì sao lại đi đến bước đường trốn chui trốn lủi như thế này.
Trước khi đại ca hắn bị bắt đi đã giao cho hắn toàn bộ binh quyền của Lâm gia lúc đó hắn mới nhanh chóng tẩu thoát được.
Hắn phải báo thù những kẻ đã làm cho Lâm gia đến nông nỗi ngày hôm nay.
Mấy ngày nay thái hậu đã dần dần khôi phục lại thần sắc của mình,do uống thuốc của Nhược Khê sắc mặt đã hồng hào và đi đứng đã nhanh nhẹn trở lại giống như chưa có việc gì.
Lúc này chuyện Lâm gia bị phế bỏ,đại huynh và cháu của mình bị đi lưu đầy bà ta còn chưa biết,tất cả cả mama đều dấu thái hậu không dám nói.
Hôm đấy khi đang đi dạo ngoài ngự hoa viên bỗng bà ta nghe mấy cung nữ nói chuyện với nhau :
"Lâm gia thật là đáng ghét dám hãm hại hoàng hậu và long tự bây giờ bị bắt đi lưu đầy đúng là đáng đời mà,bây giờ chỉ còn lại nữ nhân Lâm gia thôi,thật là sự đời không ai biết trước được,hai vị tiểu thư Lâm gia ngày thường hống hách lắm cơ.
".
Cung nữ kia vội nói :
"Nghe đâu là hoàng hậu của chúng ta viết thư cho người nhà ở Sở quốc nên hoàng thượng mới bất đắc dĩ phải làm vậy,gia thế của hoàng hậu không phải người bình thường